Tìm kiếm: bố mẹ chồng
Chả nhẽ tôi sẽ là em dâu tương lai của cô ta sao?
Nhờ một ly nước mà em biết được những điều ẩn khuất đằng sau vẻ "ngọt ngào, thân thiện" của gia đình người yêu.
Mấy hôm trước mẹ tôi gọi điện bảo lên chơi với cháu, biết mẹ chồng khó tính nên tôi cũng báo với bà trước một tiếng. Thế mà lúc mẹ tôi lên thì mẹ chồng cứ khinh khỉnh, còn không thèm chào hỏi thông gia lấy một câu.
Họ ôn tồn nói đã đến lúc họ phải lo cho tôi có một gia đình khác, để con trai ở nơi suối vàng cũng có thể yên tâm. Tôi phải sống cho mình, đừng chôn thân ở bên ông bà già như họ nữa.
Ngày tôi dứt áo ra đi, người quỳ gối cầu xin tôi đừng đi không phải là chồng tôi, mà là con riêng của chồng. Con bé khóc nức nở, quỳ gối ôm lấy chân tôi.
Khi nghe con trai nói câu này mặt chồng cũ biến sắc, hồi sau thì bình tĩnh đưa ra đề nghị khiến tôi thấy buồn cười.
Thế nhưng, mọi chuyện không đơn giản như Hằng nghĩ, ngày về ra mắt, bố mẹ Đức đều phản đối việc anh lấy 1 cô gái không tài cán gì lại con nhà nghèo rớt mùng tơi như Hằng. Lúc đó, Hằng liền đứng lên nói.
Sau mấy tháng đổ bệnh, tình hình của mẹ chồng tôi được cải thiện. Lần khám gần đây, bác sĩ nói sức khỏe của bà đã ổn định, giờ chỉ cần bồi dưỡng là được. Nghe thế, tôi và chồng thống nhất đưa mẹ chồng về quê.
Quyết định của mẹ chồng chẳng khác nào "tung đòn cuối" khiến cả nhà ngã ngửa.
Tôi có chút lưu luyến chồng cũ nhưng cảm thấy lòng tin giữa tôi và chồng đã chẳng còn. Dù tôi muốn về bên con, cho con một gia đình nhưng lại không đủ can đảm trở về bên chồng cũ nữa. Tôi phải làm sao đây.
Tôi sững sờ, cảm giác uất ức dâng lên nghẹn họng.
Tôi im lặng đi vào nhà bố mẹ chồng. Cửa không khóa, tôi nghe tiếng tiếng con nít khóc, theo đó là tiếng của mẹ chồng tôi.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Tôi theo chồng về quê, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.
Tôi cảm thấy lạ nên không dám ra mở cửa. Tôi ở trên gác nghe tiếng mở cửa từ bên ngoài, tôi nghe giọng đàn ông gọi hai tiếng “em yêu”.
Khi đến gần cửa bệnh viện, tôi đứng nép vào cửa, chết lặng nhìn thấy cô ấy nặng nề đi lên xe của chồng tôi. Thấy dáng vẻ khệ nệ của vợ cũ, ánh mắt chồng tôi dịu dàng nhìn vào cái thai đang lớn lên.
End of content
Không có tin nào tiếp theo