Tìm kiếm: bao-dung
Cả đêm hôm ấy, tôi ở nhà bạn và tắt máy. Cho đến sáng hôm sau, khi mở điện thoại, tôi thấy 23 cuộc gọi nhỡ của chồng. Chạy về đến nhà thì thấy phông rạp đã được dựng lên.
Tối về rồi, tôi cứ im lìm ôm lấy vợ. Lòng cứ nghẹn ngào, giọng nói cũng nghẹn lại: “Cảm ơn em vì bao dung, không để bụng những gì mẹ đã làm với em”. Vợ tôi chẳng nói gì, cứ xoa lấy tay tôi như đáp lại bằng sự cảm thông, thấu hiểu.
5 năm sau ngày anh bỏ đi, chị vài lần nhập viện vì trầm cảm, con chị không ít lần bệnh nặng. Vậy mà cũng qua, chị sống lại, kéo cả con một lần nữa sống tiếp một cuộc đời khác.
Tôi như kẻ tỉnh mộng, bừng tỉnh chạy khắp nơi tìm vợ con. Nhưng quá muộn rồi, vợ tôi đã không còn ở yên một chỗ đợi tôi nữa.
Tôi sững sờ, cảm giác uất ức dâng lên nghẹn họng.
Anh trai tôi đứng bên cạnh tái mặt, run rẩy tay chân. Vì quá hoảng sợ, anh ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ cho tội lỗi của mình.
Tôi từng nghĩ ngoại tình chỉ là một thú vui vài ngày, chưa từng nghĩ sẽ ly hôn bỏ bê vợ con. Vợ tôi dù là người phụ nữ đơn thuần cũng biết chồng ong bướm bên ngoài. Vợ tôi ghen chứ, nhưng vẫn biết điều không làm khó chồng.
Không chỉ chê chồng bất tài, người vợ còn tuyên bố thẳng cảm thấy hối hận vì lấy anh.
Tiếng khóc ấy khiến tôi vừa xót ruột, vừa hoảng loạng bởi tôi nhận ra, đứa trẻ đang đứng ngoài cửa chính là...
Nằm suy nghĩ cả đêm, dù trong lòng vừa đau vừa hận nhưng Quyên vẫn cố kìm nén không biểu lộ chút thái độ nào. Trong đầu cô đã có dự tính cả.
Cô chẳng nói nhiều mà đưa luôn đơn ly hôn trước ánh mắt sững sờ của anh ta. Mặc cho chồng quỳ xuống xin tha thứ, Ngọc nhất định không bỏ qua.
Câu nói của vợ khiến Nam đơ người hiểu ra tất cả. Thu kể, hôm ấy anh không cuống quýt xin vợ tha thứ như mọi khi mà chỉ im lặng cúi đầu.
Tôi cầm sổ đỏ mẹ chồng đưa, trong lòng rối bời, không biết phải làm gì mới phải trong lúc này.
Tôi suy nghĩ mông lung mà chẳng biết nên quyết định như thế nào mới đúng.
Thấy bạn gái buồn, tôi cũng buồn theo. Nhưng lời mẹ nói thì tôi không thể không suy nghĩ đến.
End of content
Không có tin nào tiếp theo