Tìm kiếm: bàng-hoàng
Hùng hoảng loạn ôm thấy vợ, anh cũng đau đớn vô cùng. Phải mất mấy tháng thì sức khỏe của Kiều mới bình phục. Nhưng Hùng cũng thấy rõ vợ không còn như trước nữa, Kiều im lặng, ít cười nói hơn.
Khi mở tờ giấy đó ra xem, tôi chết lặng. Đó là kết quả xét nghiệm ADN có tên tôi, ông nội và mẹ của tôi.
Tôi bàng hoàng không tin mọi người ạ, sau nhiều năm, cô ấy cũng đã nói được những chữ đầu tiên. Như vậy là tôi có cơ hội giúp vợ quay lại như trước đây.
Khi mọi người hỏi dồn dập đứa trẻ là con của ai, chị dâu chần chừ rồi thở dài trả lời: “Đây là máu mủ của chồng con”. Anh trai tôi đứng bên cạnh tái mặt, run rẩy tay chân. Vì quá hoảng sợ, anh ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ cho tội lỗi của mình.
Sau đó chồng tôi đòi ly hôn vợ, dù tôi có níu kéo thế nào anh cũng tuyệt tình rời đi. Anh nói những lời tổn thương tôi sâu sắc, lạnh nhạt để tôi phải đồng ý.
Rồi các bạn nhìn tôi rất ái ngại, một đứa khác cũng lên tiếng: 'Chắc có thể mày chưa biết. Nhưng một lần tụi tao đang ngồi uống cafe thì thấy chồng mày tay trong tay với người phụ nữ nào đó. Vì nể cho thể diện của mày nên bọn tao mới không tính sổ với nó.
Đến đêm tân hôn, tôi vẫn được chồng dịu dàng chiều chuộng, anh quý trọng tôi giữ gìn bản thân đến khi lấy chồng.
Câu chuyện về cụ ông 94 tuổi (Trung Quốc), đã gây xôn xao dư luận khi ông tự nguyện tặng giúp việc số tiền khổng lồ lên đến 7 tỷ đồng. Cụ bà, không hề hay biết về sự việc, đã vô cùng phẫn nộ và đưa cả chồng lẫn giúp việc ra tòa.
Sau vài ngày điều trị chấn thương và tâm lý, tôi cũng không còn muốn chạm mặt anh nữa nên nhanh chóng hoàn tất hồ sơ xin nghỉ việc và chuyển công tác.
Cô gái lạ đó rối rít xin lỗi tôi vì đã nhìn nhầm vì thật sự trông tôi giống hệt người yêu của cô ấy. Để tôi tin, cô ấy còn lấy hình người yêu của mình ra cho tôi xem.
Tầm 9 giờ hơn, đúng thật là có người phụ nữ lạ trong nhà của chị tôi. Tôi vừa xót xa vừa căm phẫn, lập tức vào xem người phụ nữ đó là ai.
Trong lúc tôi đứng nhìn theo bóng dáng của Thắng vừa mất dạng, 1 người đàn ông từ trong quán thò đầu ra ngoài. Gã đó có vẻ bực bội, gào lên một câu chửi.
Ngày chồng qua đời, trời đất trước mắt tôi như sụp đổ. Đây là người chồng yêu thương, chăm sóc tôi suốt nhiều năm. Giờ thì tôi phải tiễn anh đi vì căn bệnh hiểm nghèo.
Tôi chẳng cần nhiều lời, chỉ cần đánh trúng trọng tâm thôi.
Đã 6 ngày rồi chị dâu chưa về nhà, anh trai sống như người mất hồn, bố mẹ tôi thật không biết phải làm sao nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo