Tìm kiếm: bỏ-về-nhà-mẹ-đẻ
Nhiều năm qua đi, tôi thấy hành động, suy nghĩ và cách cư xử của mình quá trẻ con, thiếu chín chắn khi mỗi lần vợ chồng cãi nhau, tôi thường ôm con bỏ về nhà bố mẹ đẻ.
"Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm, chứ cứ có tiền là tiêu như cô thì 1 núi cũng hết. Vợ gì chẳng thương chồng" - Bình trợn mắt quát Thư.
Nửa đêm, tôi nhận được tin nhắn cầu cứu từ em gái. Con bé nói bị chồng đánh, chẳng còn chỗ nào để đi cả.
Lúc ấy, cả tôi và chồng đều hiểu chị bất hạnh thế nào khi bụng mang dạ chửa, lại không nơi nương tựa.
Tôi gọi cho em chồng, cô ấy thản nhiên nói đó là thỏa thuận giữa vợ chồng tôi và bố mẹ, cô ấy không hề biết.
Chị chồng đanh đá nói với em trai, cũng là chồng tôi vài câu khiến tôi điêu đứng dù chưa kịp cởi váy cưới ra.
Cầm cuốn sổ tiết kiệm với con số khổng lồ, tôi bàng hoàng, không thể nào tin nổi.
Thật không thể tin được, bấy lâu nay, tôi vẫn ủng hộ việc làm tốt của chồng.
Tôi nhìn vợ cũ ôm bụng bầu đã nhô cao mà không thể tin nổi.
Trời ơi, tôi choáng váng vì mức độ mặt dày của chị Ngọc và cả chồng tôi nữa.
Chồng bảo tôi lấy hết vàng cưới mà gia đình hai bên cho đưa hết cho anh để anh còn tính toán trả nợ.
Màn tương kế tựu kế của nàng dâu này khiến hội chị em vỗ tay rần rần.
Em chồng thủ thỉ trò chuyện với mẹ chồng rồi bà gọi tôi lên, hỏi một câu khiến tôi tái mặt.
Đây được xem là điều tối kỵ vô cùng khi phụ nữ giận hờn với chồng. Nhiều bà vợ mỗi lần cãi nhau với chồng liền mang con ta đánh cho hả giận. Lúc đó tình thương dành cho con bị cơn nóng giận chồng không kiềm chế được.
Tôi không thể ngờ, tình yêu mấy năm của chúng tôi thật sự không bằng mấy đồng tiền trong phong bì cưới và vì nó mà chúng tôi đã bỏ về nhà mẹ đẻ ngay đêm tân hôn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo