Tìm kiếm: bố-mất
Tôi không muốn thiên vị cho vợ chồng con trai mà gây thiệt cho con gái.
Sau 5 năm, tôi cũng có dịp về thăm bố mẹ chồng cũ, những người có ơn tái sinh mình.
Lời chị nói làm tôi khóc nức nở như đứa trẻ. Rồi cưới được vài tháng tôi có bầu. Chị dâu biết tin bắt xe đi gần 200 cây số mang cả thùng đồ ăn tới cho tôi tẩm bổ.
Đêm hôm qua, lúc đang ngủ, tôi giật mình khi nghe tiếng cửa mở ở phòng thờ của bố. Quay sang không thấy vợ bên cạnh, đoán là cô ấy đang ở tầng trên lầu nhưng làm gì trên đó lúc nửa đêm chứ?
Nhìn mẹ chồng cũ nhếch mép cười từ bên kia mâm cơm, tôi hận đến mức muốn xé tan cái gia phả nhà đấy.
Trong tình hình đó, tôi buộc phải xin nghỉ việc không lương lo giữ thai. Không đi làm đồng nghĩa tôi không có tiền, trong khi hàng tháng phải trả tiền phòng trọ, tiền thuốc men, ăn uống.
Nhìn mớ bắp cải xanh tươi của mẹ, tôi chợt nhận ra mình vô tâm ích kỷ như thế nào.
Trước khi họ rời đi, tôi chỉ nói với bố mẹ chồng cũ rằng hi vọng sau này ông bà đừng hối hận.
Tôi xin chồng cho 100 triệu để giúp đỡ em trai mình có vốn làm ăn. Chồng tôi cau mày nói không thừa tiền mà ném qua cửa sổ.
Mẹ tôi rơi vào tình cảnh này, tất cả là do lỗi của bà gây ra.
Anh từng nói sẽ không bao giờ về quê ở nữa, vậy mà sau khi mẹ mất, nhà được xây khang trang, anh lại muốn về. Vậy sau này, mẹ con tôi sẽ ở đâu đây.
Đứa em trai vô ơn đã khiến tôi hoàn toàn mất niềm tin vào thứ gọi là tình thân gia đình…
Tôi tên Dương, năm nay tôi 42 tuổi, có một người em trai nhỏ hơn tôi 8 tuổi tên Khải. Từ lúc tôi còn rất nhỏ, bố mẹ tôi đã bắt đầu buôn bán rau củ quả. Ngày đó bố mẹ tôi chủ yếu bán hàng ở chợ, thế nên hôm nào cũng không quản gió mưa đi làm, tuy rằng vất vả nhưng kiếm tiền khá nhanh.
Thực ra chưa bao giờ tôi từng nghĩ cuộc hôn nhân 7 năm với muôn vàn sóng gió đã vượt qua hết lại có thể kết thúc buồn bã như vậy. Tưởng là nắm tay bên nhau đến suốt cuộc đời, nào ngờ phải buông bỏ giữa chừng...
Mẹ có rất nhiều tiền, tại sao anh cả không lấy ra để chữa cho bà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo