Tìm kiếm: chồng-bỏ
Anh nói dù ít ỏi nhưng là tất cả những gì anh có, mong tôi giúp anh giữ để dành cho con sau này học hành không thua thiệt ai.
DNVN - Chỉ vì mảnh đất thừa kế mà mối quan hệ giữa anh em chúng tôi đã trở nên căng thẳng suốt 7 năm qua. Cha tôi, người đã sinh ra chúng tôi, luôn mang trong mình nỗi đau đớn khi chứng kiến cảnh con cái bất hòa không thể hòa giải.
Sau khi ly hôn, tôi nuôi con, còn chồng cũ chu cấp hàng tháng. Một ngày 3 năm sau đó, tôi gặp lại anh. Lúc này tôi đã thấy nhẹ nhõm hơn, không còn quá căm hận chồng cũ nữa.
Sáng sớm, nhân lúc mẹ chồng đi chợ, tôi gọi điện cho em gái đến chở hai mẹ con về nhà gấp.
Lần đầu tiên tôi cảm nhận được niềm vui sướng khi có thể tự đứng trên đôi chân của chính mình.
Khi chồng cũ xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của con, tôi vừa ngạc nhiên vừa tức giận.
Bỗng một ngày, bác Phượng âm thầm rời khỏi nhà tôi không báo trước. Sáng hôm đó, tôi ngủ dậy không thấy bác giúp việc trong bếp.
Trong lúc cả nhà cuống lên thì chị gái tôi lại tỏ ra vô cùng bình thản, bảo ly hôn thì ly hôn, chả có gì phải sợ hãi.
DNVN - Vì cả ngày quá mệt mỏi, tôi vừa đặt lưng xuống giường liền thiếp đi. Hơn 12 giờ đêm, tôi tỉnh giấc vì cần đi vệ sinh, nhìn sang bên cạnh lại không thấy chồng đâu. Khi vào tới nhà vệ sinh thì tôi không khỏi ngây người.
Trong xã hội phong kiến Trung Hoa, không ít thái giám đã lấy vợ và có cuộc sống hôn nhân như bao người đàn ông khác.
Tôi quá ngây thơ tin tưởng chồng và vợ cũ không còn dây dưa với nhau. Chẳng ngờ họ lén lút sau lưng tôi tình cảm, thậm chí là ngủ cùng nhau.
Cách đây nửa năm, tôi vẫn đang vật vã với một người đàn ông Sở Khanh. Anh ta yêu tôi 4 năm trời, cả hai cũng đã về nhà đối phương ra mắt.
Tôi ngỡ ngàng khi thấy mẹ chồng đi vào một căn phòng bỏ không phía sau vườn. Tôi tá hỏa khi thấy bà lấy nhang ra đốt. Trong phòng kia có một cái bàn thờ nhỏ, trên đó có một tấm hình của người phụ nữ.
Chồng tôi cúi gằm mặt xuống, nước mắt anh ta rơi, nhưng anh ta cũng vội vã bỏ đi dù cánh cửa nhà vẫn đang mở rộng.
Ăn uống, dọn dẹp xong, Quyên xin phép về sớm. Trên đường đưa em về, tôi liên tục hỏi có chuyện gì nhưng em kiên quyết không nói. Bực tức, tôi dừng xe giữa đường gắt lên: "Em giấu giếm anh chuyện gì? Em nói đi, không thì đừng hòng anh cho em về!".
End of content
Không có tin nào tiếp theo