Tìm kiếm: cho-em
Em gọi điện cho chồng, vừa khóc lóc vừa kể lể. Chồng liền về cãi nhau với bố mẹ một trận. Thế là mẹ chồng gán thêm tội danh xúi chồng chống lại bố mẹ...
1 tuần trôi qua, bỗng dưng mẹ chồng gọi điện hỏi thăm tình hình, bà còn cứ tưởng Thương vẫn nghỉ ở nhà chăm con, cô cũng chẳng ngần ngại mà kể là nhờ bà hàng xóm rồi.
Về em kể với bố mẹ mà bố bắt em quay về xin lỗi chồng và coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng em không về.
Tôi không ngờ mẹ chồng lại tuyên bố thẳng như thế, chẳng khác nào đuổi vợ chồng tôi ra khỏi nhà.
Nghe vợ to tiếng, anh liền đứng dậy cúi mặt trước các anh ấy rồi nói: "Em xin lỗi nếu có động chạm đến các anh, nhưng đó cũng là chị gái em. Vì các chị không biết điều nên hôm nay em xin phép được mắng".
Tôi cứ tưởng ai đó gửi nhầm cho mình, không ngờ lại chính là cô em chồng quý hóa.
Vừa về đến nhà, mẹ đã kéo em vào trong khoe món quà nhà thông gia vừa mang tới biếu mấy ngày trước, nhìn thấy mà em sốc nặng.
Có lẽ sự nhẫn nhịn của mình đã lên đến đỉnh điểm, mình nhất quyết không thể im lặng thêm nữa nhưng không thể nói gay gắt được nên đành dùng “tâm kế”.
Bố mẹ chồng em dường như đã biết chuyện gì đó. Mẹ chồng còn kéo em ngồi xuống thủ thỉ tâm sự.
Chồng em chấp nhận ở rể nhưng với một điều kiện mà mẹ em không thể chấp nhận.
Không phải tôi so bì gì với em chồng, nhưng nếu nói không buồn thì cũng không đúng.
Mọi người đều cho rằng chồng tôi thương vợ. Còn sự thật thì trái ngược hoàn toàn.
Nhờ màn kết hợp của hai vợ chồng em mà mẹ chồng phải hớt hải chạy ra khỏi phòng. Cứ tưởng vậy là yên, ai ngờ bà còn đứng ở trước cửa phòng tới 15 phút mới chịu rời đi.
Cả ngày hôm qua tôi gọi điện về quê cho bà thì bà vẫn nói dối rằng đang ở viện chăm ông. Tôi nào ngờ mẹ chồng có thể nói dối mình như thế được!
Dù hồi ở cữ được mẹ chồng chăm tận răng nhưng giờ con đã hơn 1 tuổi mà mẹ chồng vẫn ở lại mà không chịu về nhà với anh chị chồng khiến em rất khó chịu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo















