Tìm kiếm: con-một
Đến một lần vợ chồng cãi vã long trời lở đất, tôi và vợ quyết định ra tòa ly hôn. Khi ấy lửa giận hai bên phừng phừng, cứ nghĩ rằng chỉ có ly hôn rồi mới thấy dễ chịu hơn. Vậy là ngay hôm sau chúng tôi cùng nhau đi nộp đơn ly hôn.
Vì công việc và sự nghiệp của chồng, tôi chỉ còn cách gạt nước mắt tiễn anh lên đường chứ đâu thể làm được gì khác. Vậy là chỉ còn tôi và con gái nhỏ 4 tuổi ở nhà với nhau.
Vợ tôi thay đổi quá rồi, không còn là người con gái ngoan hiền thùy mị nữa mà là một người đàn bà lẳng lơ, vì tiền mà bán rẻ bản thân. Cứ ngỡ vợ kiếm được công việc tử tế nào ngờ lại bán thân để kiếm sống.
Ngày trước dù chúng tôi cãi vã nhau nhiều nhưng cô ấy cũng không tới mức khó tính như bây giờ.
Anh thợ cố gắng kéo một thanh gỗ ra, tôi nhìn lên thấy một khoảng trống to trên trần nhà. Vài giây sau đó, tôi hoảng hồn khi thấy những vật tròn tròn, lấp lánh rơi xuống trước mặt mình không ngớt.
Mặt Nam tái xanh hoảng loạn, anh ta đi đến xem mặt của đứa bé rồi giận đùng đùng rời đi để mặc cô nhân tình khóc ngất.
DNVN - Từ khi bắt đầu mối tình với anh, tôi luôn biết rằng mẹ anh không mấy hài lòng về mình. Bà không chấp nhận chuyện chúng tôi yêu nhau, càng không muốn tôi trở thành con dâu của bà. Nhưng vào ngày giỗ, một sự việc bất ngờ xảy ra khi bà đột nhiên giới thiệu tôi với họ hàng như con dâu trong gia đình.
Trong lúc dọn đồ vào túi, tôi bất ngờ thấy một tấm hình, Trường bế một đứa nhỏ bên cạnh là một người phụ nữ. Chẳng lẽ anh ấy đã có gia đình sao? Ngay lập tức tôi mang tấm hình đến hỏi Trường.
Phản ứng của người đàn ông khi biết vợ sắp cưới hơn 25 tuổi nhanh chóng nhận được sự quan tâm từ cư dân mạng.
Tôi đã nhịn quá đủ, và có ý định ly hôn. Vì dù tôi có giữ anh lại, anh cũng không có trách nhiệm với vợ con, gia đình. Tôi không cần người chồng như thế, con tôi cũng đã bị anh bỏ bê từ lâu.
Tôi tăng ca, làm thêm việc nhưng cũng chỉ đủ chi tiêu căn bản, không thể dư dả được. Một năm sau khi chồng mất, tôi làm việc bạt mạng, gầy ruộc đi.
Tôi điên người lên trách chồng thì anh bực tức nói tôi không biết nghĩ cho chị gái trong nhà. Tôi quá thất vọng, không muốn nói gì nữa.
Bố tôi nói về những sính lễ cần thiết trong ngày đám cưới. Nhưng ông còn chưa nói xong thì họ nhà trai đã nổi giận từ chối những yêu cầu đó.
Tôi nghi ngờ nhìn Hạnh, hỏi rằng đứa trẻ này bị làm sao mà phải nhập viện? Hạnh nghẹn ngào thừa nhận nó là con của tôi, vì bị bệnh nặng nên phải nhập viện điều trị cả năm nay.
Tôi cảm thấy có lỗi với mẹ, tôi là đứa con chưa kịp báo hiếu đã đi theo chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo