Tìm kiếm: con-riêng
Hà Kiều Anh sinh năm 1976 tại Hà Nội. Cô đăng quang Hoa hậu Việt Nam 1992 khi mới 16 tuổi và trở thành hoa hậu trẻ nhất trong lịch sử cuộc thi. Lúc bấy giờ, cô là sinh viên năm nhất khoa thanh nhạc của Nhạc viện TPHCM.
Nghe con gái ngây thơ vâng dạ theo lời mẹ chồng mà tôi thấy xót xa chát đắng quá.
Phụ nữ làm mẹ đơn thân luôn gặp phải khó khăn trong việc tìm hạnh phúc mới. Vì không phải người đàn ông nào cũng chấp nhận con riêng của vợ.
Tôi đã quên chuyện bố có con riêng nhưng chính ông lại nhắc điều ấy khiến tôi thất vọng vô cùng.
Tôi năm nay 33 tuổi, có 1 đời chồng và 2 đứa con. Hiện tại, 1 đứa ở với tôi, đứa còn lại ở với bố. Cách đây 1 năm tôi quen với yêu với Tuấn, 1 người cũng có tương đồng hoàn cảnh như tôi. Tuấn ly hôn cách đây 4 năm, 2 người có với nhau 1 đứa con nhưng đang ở với vợ cũ.
Đúng lúc đang rối như tơ vò thì trong khi dọn dẹp nhà cửa tôi phát hiện ra cuốn sổ tiết kiệm trị giá 2 tỷ đồng đứng tên chồng ở ngay dưới đáy tủ hồ sơ của gia đình.
Chị điếng người khi nghe cô ta kể rành mạch câu chuyện vụng trộm của chồng chị và cô ta như thế nào, thì ra anh ta lén lút ngoại tình từ lâu mà chị không hề hay biết, chị và cô ta cùng mang bầu mà chị không hề biết.
Tôi cứ tưởng mẹ kế muốn làm lành nên mới gọi tôi về đi xem mắt. Tới khi nhìn thấy đối tượng được mai mối, tôi cảm thấy cuộc đời càng bế tắc hơn.
Một người phụ nữ sang trọng và hai vệ sĩ đi cùng với gương mặt rất đáng sợ. Bọn họ tiến đến ngay trước bàn của chúng tôi ngồi nói chuyện, trong khi tôi run rẩy chẳng thể gắp được đồ để ăn thì người yêu mặt tái mét núp dưới gầm bàn như một kẻ hèn nhát.
Phòng tắm là nơi bạn có thể nhìn rõ nhất mặt xấu của một người và là nơi có thể phản ánh rõ nhất những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống và tình yêu.
Câu nói của cháu gái khiến tôi không khỏi nghẹn ngào.
Mọi thứ cứ thế nhẹ nhàng qua đi nếu không có cái ngày mà “bề chìm” chồng tôi nói bắt đầu nổi lên.
Tôi từng hai lần ly hôn vì không có con, sống trong tuyệt vọng. Tuy nhiên, khi tôi nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có con thì phép màu đã xảy ra.
Đó là bữa cơm cuối cùng tôi góp mặt vì sau đó mẹ đã đưa tôi đi nơi khác sống.
Đôi lúc tôi ân hận vì ngày đó đã không chịu tha thứ cho chồng để cho con có bố có mẹ trong 1 mái nhà yên ấm. Thà ngày đó tôi chịu đau 1 lần rồi nhắm mắt cho qua thì giờ con tôi đã không phải sống cảnh hôm nay ở với mẹ ngày mai bố.
End of content
Không có tin nào tiếp theo