Tìm kiếm: cấp-cứu
Kết hôn, phần lớn điều mà tôi gặp đều là đau khổ, vậy mà trước đó tôi bị “ảo tưởng” sẽ hạnh phúc lắm. 25 tuổi lập gia đình, 34 tuổi mới được có cảm giác làm mẹ là như thế nào.
Cả tôi và mẹ đều kinh ngạc, hỏi lại chồng rằng anh đã nghĩ kỹ chưa. Anh quả quyết: "Rồi, không phải bàn cãi nữa.
Thái độ dửng dưng của gia đình chị dâu khiến mẹ tôi sốc quá, ngất xỉu tại chỗ luôn.
Chuyện là tôi và chồng lấy nhau xong thì quyết định không ăn bám bố mẹ mà dọn ra ở riêng để ông bà tận hưởng cuộc sống an nhàn không phải phục vụ con cháu. Tôi và chồng cũng bảo nhau, sau này có con có cái thì cũng phải tìm cách tự lo chứ đừng có về bắt ông bà hai bên đã phải nuôi con cả thời trẻ rồi đến già lại phải chăm cháu.
Sau khi mẹ tôi biết được sự thật bà lên cơn đau tim, ngất lịm tại chỗ. Sau chuyện này mẹ tôi cũng như già đi mấy tuổi.
Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi vỡ ối sinh non. Vì chưa có sự chuẩn bị nên tất cả mọi thứ, chồng tôi đều phải đi mua theo chỉ định của bác sĩ. Bố mẹ hai bên ở xa, bản thân chúng tôi lại đinh ninh một tháng nữa mới sinh nên mới sắm vài đồ cơ bản.
Hay anh muốn bù đắp tình cảm cho mẹ con em? Ngày em thương anh nhất, lại là lúc anh phũ phàng ra đi, lòng dạ có còn gì nữa đâu anh. Ngày con bé dại cần tình cảm của cha nhất, anh đành lòng vứt bỏ, thế thì cả đời nó cũng không còn cần anh nữa.
Tôi đúng là gã đàn ông tệ bạc, cả cuộc đời này tôi sẽ không thể tha thứ cho mình.
Rồi ba năm dài trôi qua, đã là cái giỗ thứ ba của Tuấn. Người ta thấy Hân bồng một đứa trẻ khoảng hai tuổi trên tay. Lại là những lời sỉ vả như hai năm về trước. Nhưng Hân không còn sợ sệt, e dè nữa, cô tự tin bước vào nhà chồng.
Nhìn số tiền em chồng đặt trên bàn, tôi hoa mắt chóng mặt. Tôi trả lại phân nửa cho cậu ấy nhưng cậu ấy từ chối.
Sau khi ăn uống cùng nhân tình xong xuôi, đưa cô ấy về tận nhà, tôi mới chịu về nhà. Khi vừa về đến, tôi nhận được cuộc gọi của mẹ vợ. Bà nói vợ con tôi bị tai nạn và đang được cấp cứu ở bệnh viện. Tôi choáng váng, nhanh chóng cúp máy và chạy đến bệnh viện.
Đến năm thứ 4 thì tôi bắt đầu thấy mỏi mệt, không còn hy vọng sẽ có con. Chồng tôi cũng chán nản, anh thường xuyên ra ngoài ăn nhậu, không muốn về nhà gặp mặt vợ.
Tôi chưa bao giờ nhận ra mình vô tâm, cho tới khi tận mắt chứng kiến vợ ngất lịm dưới sàn nhà.
Tôi sốc điếng khi biết đó là giọt máu của chồng mình, trong khi anh chỉ mới mất có 1 tuần chị đã đòi bỏ đi đứa bé.
Bác sĩ muốn tôi và chồng đi xét nghiệm máu, biết đâu lại trùng nhóm máu với con. Lúc đó chồng tôi giật mình nghẹn giọng nói một câu khiến mẹ chồng tôi suýt ngất, còn tôi thì choáng váng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo