Tìm kiếm: cầm-tiền
Rõ ràng vợ chồng tôi đã giúp hết sức có thể, vậy mà họ vẫn mặt nặng mày nhẹ khi nhìn thấy tôi.
Không hiểu chồng có mối quan hệ gì với người đàn bà nghèo khổ kia nên tôi đã mời hai bà cháu vào nhà.
Tình huống lúc ấy khiến mẹ chồng tôi tẽn tò. Có lẽ, sau lần ấy bà cũng tự rút ra bài học mà "tém tém" lại việc khoe khoang.
"Đang gắp xiên que vào đĩa, hình như anh thấy nhiều anh mới thốt lên"Túi còn có 200 nghìn à", nghe câu đó xong mình bỏ lại chỉ lấy mấy cây", cô gái ngao ngán kể lại.
"Cảm giác được ở riêng chỉ có hai vợ chồng thật sự là thoải mái, hạnh phúc vô cùng...", người vợ kể.
Nhưng thậm chí cô đã phải nghĩ đến chuyện ly hôn. Tất cả bắt nguồn từ câu chuyện trong tiệc đầy tháng con trai cô.
"Thực sự em chưa từng ngại chăm lo cho mẹ chồng. Có điều tính bà hay để ý, đề phòng con dâu nên sống gần cũng mệt...", nàng dâu tâm sự.
Mẹ chồng lên trông cháu thì ít mà thăm họ hàng, đi chơi thì nhiều. Ấy vậy mà vừa hết tuần đầu tiên, bà đã đòi trả tiền công trông cháu.
Dù những lời em chồng nói rất khó nghe nhưng tôi thấy cũng có lý. Xem ra lâu nay, tôi đã quá vô tâm rồi.
Dù đã bỏ phong bì 1 số tiền không hề nhỏ để mừng cưới cậu em, chị vợ vẫn bị cà khịa là ki bo.
Sau 3 tháng, đây là lần đầu tiên em chồng chủ động đưa tiền ăn cho tôi.
Tiễn tôi ra khỏi cửa hàng, cô bạn đon đả: "Bình thường tôi bán cho người ta với giá 6 triệu. Bán cho bà là lấy giá gốc thôi".
Cô ấy nói là cả năm có một lần đi nhậu đầu tư làm gì cho tốn kém, quần áo thời con gái thì giờ mặc chẳng cái nào vừa nữa.
Tiễn tôi ra khỏi cửa hàng, cô bạn đon đả: "Bình thường tôi bán cho người ta với giá 6 triệu. Bán cho bà là lấy giá gốc thôi".
Trò trả đũa nực cười như vậy mà mẹ chồng cũng nghĩ ra được!
End of content
Không có tin nào tiếp theo