Tìm kiếm: cắt-đứt
Con đường 'đau khổ' nhất Việt Nam khi phải hứng chịu 4 triệu tấn bom đạn và 80 triệu lít chất độc hóa học.
Tôi lấy chồng gần 2 năm nay và có một đứa con nhỏ. Hiện đang sống chung với bố mẹ chồng. Thu nhập hàng tháng chồng tôi trên 100 triệu, của tôi cũng trên 20 triệu. Về vật chất tôi rất dư giả, có thể nói đang sống trong nhung lụa.
Tôi nhìn chồng với ánh mắt cầu cứu, tưởng anh sẽ đứng ra bênh vực vợ con nhưng kết cục cũng chỉ là một thằng hèn.
Trong cuộc chiến năm xưa, Gia Cát Lượng dù vẫn khỏe mạnh nhưng đã chọn ngồi "xe lăn" ra trận thay vì cưỡi chiến mã. Thực tế, nước đi này của ông ẩn chứa nhiều huyền cơ hết sức sâu xa.
Đến giữa khuya thì mẹ chồng tôi đi lên, nhìn ngó tôi một cái rồi nói sảng giọng: “Âu cũng là do mình thì tự chịu. Không tốt lành gì thì mới như thế”.
Trời thương, sau 2 năm kết hôn, tôi sinh được cậu con trai kháu khỉnh. Từ ngày mang thai tới lúc sinh con, tôi được chồng và bố mẹ chồng chăm sóc chu đáo. Quả thật tôi thấy mình rất may mắn.
Trời đất như sụp đổ dưới chân tôi vì quá sốc.
Tôi đã có khoảng thời gian về hưu nhiều sóng gió khi ở chung 2 vợ chồng con trai.
Tôi biết mẹ con tôi sẽ bình an và chúng tôi sẽ cùng nhau bước qua bài học này.
Giọng của Hạnh nhẹ nhàng như rót vào tai tôi nhưng làm cả người tôi cứng đờ kinh ngạc. Bí mật này như lưỡi dao đâm thẳng vào tim tôi.
Nó không khác gì tôi, nhưng đến nay đã là 3 năm, vì sao Liên lại giấu tôi chuyện này. Đến giờ tôi vẫn vô cùng bất ngờ.
Thấy tôi, bố mỉm cười, bảo tôi nhanh đội mũ bảo hiểm để bố chở về nhà.
Ngày hôm sau, bố chồng bảo chồng tôi chở về quê ngay, chỉ để lại cho tôi mảnh giấy xin lỗi.
Từ lúc đau cho đến khi vào viện, cô gọi cả chục cuộc cho Chí mà vẫn không được. Hồi sau chỉ thấy tin nhắn trả lời của Chí: “Cuối tuần anh cưới, mình chia tay nha em”. Nga gào khóc trong điên cuồng.
Câu nói đó chốt lại cảm giác của một ngày đầu tiên tôi về nhà chồng, ấm ức, chua chát và cô đơn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo