Đời sống

Mất chồng chưa đầy nửa năm, mẹ chồng đã đuổi tôi đi, nhưng khi biết lý do, tôi chỉ muốn tận tâm báo đáp người mẹ ấy

DNVN - Mọi người sẽ không tin rằng, cuộc đời tôi thay đổi chỉ trong nháy mắt sau khi mất đi người chồng thân yêu. Chỉ sau sáu tháng, mẹ chồng – người mà tôi từng xem là mẹ ruột – đã đuổi tôi khỏi ngôi nhà từng chan chứa tiếng cười, từng là nơi tôi nghĩ rằng mình sẽ mãi mãi nương tựa. Nhưng có những điều sâu thẳm mà tôi không bao giờ ngờ tới.

Nàng dâu khéo léo đối đãi khiến mẹ chồng tự nguyện yêu thương và chăm sóc / Bất ngờ với quyết định của chồng, tôi phân vân giữa trách nhiệm và những vết thương lòng chưa lành

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Bốn năm trước, hạnh phúc tròn đầy, tôi và anh sống bên nhau giản dị, không thiếu thốn nhưng cũng chẳng dư thừa. Chồng tôi là người kiếm ra tiền, là niềm tự hào và là chỗ dựa vững chắc của mẹ con tôi. Thế rồi, tai họa ập đến bất ngờ trong một cuộc gọi: "Anh bị tai nạn...". Chỉ kịp đến bệnh viện nhìn anh lần cuối, tôi đã phải đối diện với nỗi đau khủng khiếp của người mất chồng. Ngày ấy, tôi và mẹ chồng gắn bó nhau, quyết ở bên nhau dù cuộc sống chẳng còn dễ dàng. Tôi đã tự nhủ sẽ ở lại, sẽ sống vì anh và vì mẹ.

Nhưng không lâu sau, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng dần trở nên căng thẳng. Mẹ bắt đầu khó tính hơn, khắt khe với tôi. Tôi không thể hiểu nổi tại sao người từng ôn hòa lại biến thành một con người khác chỉ sau vài tháng mất đi đứa con duy nhất. Cho đến ngày bà đuổi tôi khỏi nhà, tôi đã rời đi với trái tim tổn thương, bỏ lại ngôi nhà nơi từng ấm áp tình thương.

Thời gian trôi, tôi lên Hà Nội tìm lại cuộc sống, tìm hạnh phúc mới. Mẹ chồng cũ bán nhà, gửi lại hết số tiền ấy cho tôi, như một sự chia sẻ thầm lặng. Tôi ngỡ bà muốn tôi cắt đứt hoàn toàn mọi ký ức cũ. Tưởng rằng đó là kết thúc, nhưng đâu ngờ rằng vài năm sau, khi cuộc sống tôi đã êm ấm bên người chồng mới và con nhỏ, câu chuyện về bà lại bất ngờ mở ra, mang theo bao nỗi niềm đau đáu.

Gặp lại mẹ chồng cũ trong bệnh viện, tôi không khỏi bàng hoàng. Bà giờ đây đã già nua và tiều tụy đi nhiều. Hóa ra, từ lâu bà đã mang trong mình căn bệnh ung thư. Mẹ chồng cũ của tôi đã phải gồng mình, một mình chống chọi với đau đớn suốt bao năm. Khi nghe người hàng xóm kể lại, tôi mới hiểu vì sao bà từng đuổi tôi đi. Bà không muốn tôi phải khổ cực vì bà, muốn tôi tìm được hạnh phúc mới mà an lòng sống tiếp. Bà chấp nhận làm người xấu để tôi có thể rời đi, dứt khoát với quá khứ và tìm được sự bình yên của riêng mình.

 

Tôi và bà chỉ biết ôm nhau, khóc không thành tiếng. Tình mẹ con tưởng đã dứt lại tìm về, lòng tôi chỉ còn tràn đầy cảm giác muốn báo đáp, muốn ở bên để đền đáp lại ân tình của bà.

Nhưng điều khiến tôi lo lắng là liệu chồng tôi có hiểu, có sẵn lòng để tôi chăm sóc người mẹ ấy? Biết rằng mình đã có gia đình mới, nhưng lòng tôi không thể thôi nghĩ về việc sẽ chăm sóc mẹ chồng cũ trong những ngày tháng cuối cùng này. Tôi mong rằng chồng sẽ hiểu cho ân nghĩa sâu nặng giữa chúng tôi, để không chỉ tôi, mà gia đình nhỏ của tôi cũng được ở bên người mẹ ấy trong chặng đường cuối đời.

Dù là mẹ chồng cũ, nhưng tôi chỉ mong được gọi bà một tiếng "mẹ" lần nữa, chăm sóc bà để làm tròn đạo hiếu, làm tròn nghĩa tình mẹ con năm xưa.

1
Như Ý (T/H)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm