Tìm kiếm: dâu-cả
Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở...".
Tuyên bố như đinh đóng cột của chồng khiến tôi giật thót người vì sợ hãi. Tôi không bao giờ nghĩ anh lại bắt tôi phải làm việc này.
Em tưởng mẹ chồng ky bo nên mới mừng quà cưới 3 chỉ vàng. Nào ngờ mấy hôm sau, em đã được mở mang tầm mắt.
Nghe mẹ chồng nói mà Thư tủi thân vô cùng. Đành rằng con nào cũng là con, mà sao mẹ lại phân biệt đối xử nhiều như vậy.
Chồng tôi vừa dứt lời, hai chị dâu lại quay ra lôi kéo mẹ chồng về nhà mình và đưa ra những lời ngon ngọt để dụ dỗ mẹ khiến tôi buồn vô cùng.
Hân là giáo viên cấp 2, ở gần nhà nên tiện đường chăm sóc nội ngoại hơn. Tính cô hiền hòa, biết trước sau nên cũng được lòng bố mẹ chồng.
Đang ngồi rót nước cho mẹ chồng thì bà bỗng rút dưới tấm đệm ra một cái phong bì nhàu nát cũ mèm và đưa cho tôi. Tôi mở ra thì thấy bên trong có 1 xấp tiền...
Mẹ chồng mất sau một tháng ốm nặng. Một tháng đó bà ở viện nhưng tôi cũng chỉ ra thăm được vài lần chứ không thể ở lại trông nom...
Thế mà trong bữa cơm, chồng lại vô tư nói thêm một câu khiến em nóng cháy cả mặt.
Nghe chị nói xong, ai nấy đều kinh ngạc rồi xấu hổ im bặt.
Cũng chính vì điều này mà tôi đang bị 2 chị dâu bóng gió rằng tôi lười biếng và không thương mẹ chồng.
Cứ nghĩ mẹ chồng đến nhà dâu cả sẽ được ăn sung mặc sướng, nào ngờ sống với nhau chưa đầy 3 tháng, bà đã phải "bỏ của chạy lấy người".
Sự cẩn thận và đa nghi của mẹ chồng làm tôi lo lắng khôn nguôi.
Đúng, chỉ vì một quả trứng luộc mà chị dâu tôi giữ mối hận thù lâu đến thế...
"Đúng là giờ đẻ con gái thì lãi, con trai thì lỗ. Con rể còn hay quan tâm, mua quà biếu chứ con dâu thì cả đời không mong ngóng được nắm xôi" - mẹ chồng lấy chuyện em rể mua cho cái tivi để "cà khịa" Minh.
End of content
Không có tin nào tiếp theo