Tìm kiếm: gái-ế
Mẹ tôi từng khóc lóc, chửi mắng, đe dọa thậm chí mang cả cái chết để giữ chân tôi, thế nhưng lúc đó tôi mù quáng đâu hiểu lòng mẹ. 40 tuổi rồi, tôi nhận ra cũng đã muộn.
Lúc còn trẻ, tôi có nhiều anh chàng theo đuổi nhưng công việc chưa đâu vào đâu, lương chỉ đủ nuôi bản thân. Cứ nghĩ đến cảnh lấy chồng phải nghỉ việc, ở nhà chăm sóc con mà tôi không đành lòng.
Những tưởng mẹ chồng tương lai có ý tốt cho tôi chút tiền, vàng để trang trải đám cưới. Nào ngờ đâu, đề nghị của bà khiến tôi tức giận.
Nhiều người sẽ nghĩ tôi bị ngu khi làm như thế, nhưng thực ra đó là phần thưởng cho tôi thì đúng hơn, tôi mừng còn không hết.
Chỉ còn vài ngày nữa là tới đám cưới, tôi bất ngờ nghe được câu chuyện về người chồng tương lai khiến tôi kinh hãi.
Rồi cái tin chồng qua đêm với cô em kết nghĩa nhiều lần hết nhà nghỉ này đến nhà nghỉ khác đến tai tôi lúc tôi chuẩn bị làm lễ thôi nôi cho con gái đầu lòng.
Rồi cái tin chồng qua đêm với cô em kết nghĩa nhiều lần hết nhà nghỉ này đến nhà nghỉ khác đến tai tôi lúc tôi chuẩn bị làm lễ thôi nôi cho con gái đầu lòng.
Sau khi chồng mất chưa đầy 1 tháng, cả nhà chồng đã bày mưu hòng đuổi người phụ nữ đang bụng mang dạ chửa ra khỏi nhà để chiếm trọn tài sản mà người chồng để lại.
Thấy điều kiện gia đình, công việc đều ổn cả, nên tôi đã gật đầu đồng ý lấy người đàn ông đó, nào ngờ lại tự đưa mình vào địa ngục.
Cả tôi và gia đình đều sung sướng, chuyến này tôi lớ ngớ mà không ngờ lại vớ được con rùa vàng. Cho đến khi đêm tân hôn diễn ra. Tôi tá hỏa khi thấy người ngồi chờ tôi trên giường kia không phải anh Phú.
Bạn trai mang sính lễ sang nhà cầu hôn, chỉ vì một đôi dép mà bố tôi kiên quyết không gả con gái nữa
Mãi 29 tuổi mới có người rước, thế mà bây giờ tôi lại có nguy cơ ế trở lại vì một chuyện không thể ngớ ngẩn hơn.
Anh shipper vừa đi khỏi thì bác gái giơ cái hộp lên săm soi, rồi bất ngờ ném thẳng vào sọt rác trước sự ngỡ ngàng của tôi.
Tôi ân hận! Trái tim tôi như vỡ vụn ra khi nghĩ mình đã ngu muội, dại dột níu giữ tình yêu bằng cái ngàn vàng của người con gái. Bây giờ tôi mới hiểu thế nào là “khôn ba năm, dại một giờ…”
Vậy mà cái ngày lành tháng tốt để tôi trở thành vợ anh vĩnh viễn không bao giờ đến được. Bởi sau cái đêm nồng say, hưởng trọn đời con gái của tôi, anh biến mất cùng số tiền mồ hôi, công sức bao năm dành dụm, tôi đã ngu muội trao cho anh.
Khi hai đứa con học xong đại học, vợ chồng tôi xin cho chúng vào vài công ty để làm, nhưng chẳng hiểu sao hai chị em không thể trụ ở đâu quá một tháng. Chỗ nào con cũng chê là bị người khác bắt nạt, công việc áp lực, không phù hợp với kiến thức đã học.
End of content
Không có tin nào tiếp theo