Đời sống

Ngày dạm ngõ, mẹ chồng kéo xuống bếp dấm dúi đưa nửa chỉ vàng, nhưng bà đưa ra đề nghị khiến tôi trả lại tức thì

Những tưởng mẹ chồng tương lai có ý tốt cho tôi chút tiền, vàng để trang trải đám cưới. Nào ngờ đâu, đề nghị của bà khiến tôi tức giận.

4 năm giữ gìn em bỗng mời mọc qua đêm, sáng ra tôi hoảng hốt nhìn bọc tiền trên gối / Bị thôi việc ngay sau khi mời sếp đến ăn tân gia, thấy tôi thắc mắc thì cô thư ký ghé tai nói nhỏ một tin sét đánh

Tôi mới 24 tuổi nhưng các cô, các bác ở quê lúc nào gặp cũng nheo nhéo: "Ôi cái Dương khi nào cho các bác ăn cỗ đấy?", "Sắp 3 chục tuổi đầu rồi đấy con ạ", "Các bạn bằng tuổi con bồng con bế rồi kia kìa!"…

Mỗi lần thế, tôi chỉ biết cười trừ. Nhưng mà bố mẹ tôi thì khác, họ bị tác động mà trở nên sốt ruột theo. Cứ gọi điện cho tôi (tôi đi làm ở Hà Nội) là y như rằng sẽ chêm vào câu: "Thế 2 đứa tính thế nào? Cứ yêu đương mãi à? Con gái có thì đấy con ạ!"

Thực ra, tôi có một mối tình 5 năm với cậu bạn cùng lớp cấp 3 và bố mẹ 2 bên cũng đều biết cả. Thế nhưng tới giờ tôi vẫn chẳng muốn kết hôn với Khánh. Bởi lẽ, anh là người lúc nào cũng chỉ biết tới gia đình mình, đi làm 2 năm trời nhưng không có 1 đồng tiết kiệm bởi lương bao nhiêu đưa tất tần tật cho mẹ.

Thậm chí tới ngày lễ, Tết hay dịp kỉ niệm gì, anh chỉ mua đúng 1 bông hồng, xong mang qua cho tôi thỏ thẻ: "Tháng này anh hết tiền, em thông cảm cho anh nhé. Nhưng anh luôn nhớ những ngày đặc biệt của chúng mình!"

Tôi đâu có đòi hỏi cao xa gì, nhưng lần nào cũng 1 bông hồng 10k ngoài vỉa hè làm tim tôi tê tái: "Chẳng lẽ giá trị của mình lại rẻ mạt tới mức như này thôi sao?"

Song, nói tôi bỏ Khánh tôi cũng không làm được. Vì thực ra anh cũng thương tôi, không có tiền nên luôn dùng hành động để bù đắp. Ví dụ như đêm hôm tôi ốm sốt, cũng là anh chịu khó đi mua thuốc men, cháo hành mang tới (nhưng cuối tháng đó lại xin tôi tiền ăn). Hay như ghé nhà tôi, ân cần quan sát xem ổ điện, vòi nước… có bị sao không rồi chủ động đề nghị sửa chữa. Hay tôi có việc phải đi xa, anh sẽ cố gắng thu xếp công việc để đón đưa.

Đấy, bỏ thì chẳng bỏ được, lại thêm cô dì chú bác và bố mẹ cứ ở bên tác động, cuối cùng tôi cũng quyết định đám cưới với Khánh. Bố mẹ tôi thì mừng lắm, thậm chí tôi còn cảm giác như bố mẹ vừa gả được đứa con gái ế đi vậy dù tôi mới 24 tuổi. Bố mẹ tuyên bố sẽ cho tôi 2 cây vàng và hỗ trợ chúng tôi tiền xây nhà ở quê.

Ngày dạm ngõ, mẹ chồng kéo xuống bếp dấm dúi đưa nửa chỉ vàng, nhưng bà đưa ra đề nghị khiến tôi trả lại tức thì - Ảnh 1.
Ảnh minh hoạ

Tôi kể với Khánh thì anh cũng mừng, xong chốt 1 câu: "Bố mẹ vợ hào phóng quá! Hi hi."

Tôi mới gặng hỏi anh xem bố mẹ chồng cho cái gì, anh chỉ ấp úng: "Ơ, cũng chưa thấy bố mẹ nói gì. Nhưng nhà anh mới xây xong, chắc chẳng dư dả. Nếu bố mẹ cho ít em cũng đừng suy nghĩ nhé. Vì nhà xây là cũng cho chúng mình ở mà!"

Tôi lại thấy bực bội nhưng không nói gì nữa. Suốt quá trình chuẩn bị lễ cưới từ đi chụp ảnh, lo thuê váy áo, tìm địa chỉ make up 1 mình tôi lo. Thậm chí, túng thiếu quá không dám xin mẹ, tôi đi vay bạn để trang trải. Còn Khánh, hễ hỏi tới anh lại bảo: "Anh chẳng có đồng nào, đi làm bao nhiêu dồn tiền cho mẹ xây nhà rồi!"

Tôi tức nghẹn tận họng tập 2. Cưới xin đúng là đau đầu, mệt người thật đấy. Nửa tháng trời mà tôi sút những 4kg.

Rồi ngày dạm ngõ cũng tới. Hôm ấy, sau khi xong xuôi thủ tục mẹ chồng kéo tôi xuống dưới bếp. Bà bỗng mở trong vạt áo ra 1 hộp nhỏ, tôi đã đoán chừng là vàng. Ban đầu bà chưa lên tiếng, tôi còn nghĩ hay mẹ chồng tương lai tốt bụng cho mình ít tiền để chuẩn bị các khâu liên quan như váy áo, hoa hoét nhỉ?

 

Thế nhưng tôi nhầm to. Bà rút ra xong đặt vào tay tôi rồi ngọt ngào đề nghị: "Dương này, bố mẹ vừa xây nhà xong, nợ nần còn nhiều con biết đó. Thế nên, mẹ cũng chẳng có, chỉ có nửa chỉ vàng này trao cho con gọi là đầy đủ thủ tục. Nhưng mẹ cũng nghe nói bố mẹ con hôm cưới sẽ trao 2 cây phải không? Mẹ thì thấy như thế giữa 2 nhà bị chênh quá, người ta lại so sánh. Nên nay mẹ đưa vàng cho con rồi, con nói bố mẹ đừng trao hôm cưới nhé. Cứ kín đáo mà làm. Trao thế nào chẳng được, dù sao vẫn là vàng của các con, phải không?"

Tôi điếng người trước đề nghị ấy. Cả đời con gái đi lấy chồng, được bố mẹ, ông bà, cô dì, chú bác lên trao vàng và dặn dò có 1 lần. Cớ sao tôi lại phải vì danh hão của gia đình nhà trai mà lại phải hủy bỏ nghi lễ này?

Tôi đặt hộp nhẫn vàng vào tay mẹ chồng tương lai, rồi từ chối khéo: "Bác ạ, con sẽ nói nhưng sợ ông bà, bố mẹ không đồng ý thôi. Bác cũng có con gái bác hiểu, chẳng ai muốn con mình chịu thiệt thòi như thế cả. Bác cứ giữ lại hộp nhẫn này đã ạ, con chưa thuyết phục được gia đình thì chưa dám hứa, cũng chưa dám nhận."

Nói rồi, tôi kệ bà đứng tần ngần đó và đi ra. Tôi cũng chưa biết sẽ nói với bố mẹ như thế nào nhưng cảm thấy cuộc hôn nhân này không tươi sáng cho lắm.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm