Tìm kiếm: gã-đàn-ông
Lúc vào phòng ngủ, tôi để ý thấy cánh cửa tủ quần áo của vợ mở tung. Tò mò thế nào tôi lại ngó vào xem và sững người khi phát hiện một đồ vật vừa lạ lẫm lại vừa quen thuộc và đầy ghê tởm.
Tôi ngửi được một thứ mùi không hẳn hôi mà cũng chẳng phải thơm. Thứ mùi này tôi thấy khá quen thuộc, tôi nhớ ra đó là mùi mỗi khi chị gái tôi vạch áo cho cháu tôi bú sữa mẹ.
Không biết ngủ được bao lâu tôi đột nhiên thấy chồng vùng dậy. Anh cuống cuồng vơ quần áo mặc lại vào người rồi lay mạnh tôi và thốt lên một câu khiến tôi rụng rời chân tay.
Nhưng đi làm mới vỏn vẹn nửa năm, vợ tôi đột ngột thông báo với chồng rằng đã mang bầu. Cái thai được 6 tuần. Nhìn cô ấy vui mừng, hỉ hả mà trong lòng tôi nổi sóng.
Một lần nữa cô ấy thuyết phục tôi để cô ấy nuôi con nhưng tất nhiên tôi vẫn không đồng ý. Cuối cùng cô ấy thở dài nói ra 5 từ khiến tôi sốc lên sốc xuống.
Tối ấy, tôi trở về nhà thì không thấy vợ cũ chuẩn bị cơm canh gì. Thay vì thế, tôi lại thấy tấm thiệp mời ở trên bàn, và cô ấy chính là cô dâu.
Buổi tối cuối tuần, tôi hí hửng mang giỏ hoa quả mà đối tác biếu về khoe vợ. Nào ngờ, cô ấy lại tái mặt, rồi có biểu hiện ra lạ.
Không thấy Hiền đâu nên tôi tự đi tìm chỗ nằm nghỉ tạm. Dù sao cũng là nhà vợ tương lai chứ đâu phải nhà ai mà cần khách sáo câu nệ quá mức.
Anh ta cần một cô gái đẹp để giải khuây, còn tôi cần tiền để phục vụ cho cuộc sống hưởng thụ của mình. Chúng tôi yêu nhau được khoảng 9 tháng trước khi đường ai nấy đi.
Tôi và cô ấy không hề gặp nhau lần nào sau quãng thời gian đằng đẵng qua, ấy thế mà ngày gặp lại vợ tôi lại ôm một cái bụng vượt mặt, chắc cũng phải mang thai đến 7 tháng chứ chẳng ít.
Tôi hết khóc lại cười trong cay đắng, xót xa sau khi nghe những lời chồng nói. Sao người đàn ông ấy lại biến thành thế này.
Chưa đến 10 phút sau, tôi nghe được một tiếng thét kinh hãi bên phòng Huệ vẳng đến. Tiếp theo đó là những tiếng chửi mắng, quát tháo ầm ĩ.
Lại gần tôi càng bàng hoàng khi phát hiện đó là tiếng của vợ, kinh hãi hơn nữa là vợ tôi đang quỳ dưới chân bác giúp việc, dập đầu khóc lóc xin bác ấy tha cho điều gì đó.
Cả đêm ấy tôi mở trừng trừng mắt nhìn vào màn hình điện thoại. Cánh cửa nhà không mở ra thêm lần nào.
Tôi năm nay chạm 30 mùa xuân. Người ta nói phụ nữ ở ngưỡng tuổi này đã bắt đầu có nhiều sự chín chắn hơn để tự làm chủ cuộc sống của mình. Nhưng có lẽ tôi đi ngược lại mọi những nhận định ở trên.
End of content
Không có tin nào tiếp theo