Tìm kiếm: hoàn-cảnh-gia-đình
DNVN - Đây là hoạt động thiết thực, thể hiện sự quan tâm, chia sẻ của Đoàn viên thanh niên Công ty Nhôm Đắk Nông đối với các gia đình có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, góp phần thực hiện hiệu quả phong trào "Cả nước chung tay vì người nghèo - Không để ai bị bỏ lại phía sau".
Đúng là quả báo nhãn tiền, bà mẹ và người chồng bạc tình bạc nghĩa giờ đây hối hận nhưng đã muộn rồi.
Lấy chồng nghèo không khổ, nhưng lấy phải người chồng tệ bạc còn khổ hơn. Cuộc hôn nhân của chị có thể gọi là cuộc hôn nhân đẫm nước mắt.
Họ trò chuyện cùng nhau hàng giờ mỗi đêm, chỉ chat, không ai tò mò hay can thiệp quá sâu vào đời tư của nhau. Thế mới biết được tâm sự với "người lạ" thú vị thế nào.
Tôi bất ngờ nhìn mẹ chồng. Bà mỉm cười, nắm tay tôi một cách thân mật.
Từng không được đánh giá cao bởi đài từ khá cứng, Quỳnh Kool đã nỗ lực để hoàn thiện bản thân và khắc phục điểm yếu này.
Tôi cứ nghĩ chồng mình sẽ phản đối khi anh rể đề nghị chuyện này. Nhưng không, anh niềm nở nhận lời, còn nhanh chóng dọn phòng để chị tôi đến sống.
Tôi vô cùng đau đớn và nhục nhã khi bị mẹ chồng bắt gian trong nhà nghỉ. Bà đánh tôi tới tấp, em chồng thì cầm điện thoại quay clip. Họ nói sẽ tung lên mạng cho tôi không còn mặt mũi nào với họ hàng, làng xóm, đồng nghiệp.
Giờ đây trong tôi chỉ là một nỗi giận dữ, uất ức và căm phẫn, chỉ muốn ly hôn với anh ta ngay tức khắc. Gia đình và bạn bè tôi thì lại khuyên nhủ tôi bình tĩnh suy nghĩ lại, tôi thật sự bối rối không biết phải làm gì trong lúc này.
Qua khoảng mấy phút thì bà mở cửa nhà tắm bước ra rồi vào bếp. Hóa ra vợ tôi cũng dậy rồi. Cuộc nói chuyện của hai người trong bếp sau đó mới khiến tôi bần thần hóa đá.
Tới khi mẹ con Hương xuất viện về nhà, cách bà chăm con dâu ở cữ khiến cô gần như nổi cáu. Hôm nào Thành mua thức ăn dặn mẹ nấu, bà cũng cắt bớt lại chỉ làm 1 phần.
Khách khứa lúc ấy chẳng ai còn dám xì xào về chuyện nhà gái trao ít của hồi môn nữa. Họ chỉ thầm ngưỡng mộ và ghen tị với tôi khi có được một người chồng và mẹ chồng tâm lý, yêu thương.
Bỗng dưng một ngày thấy chồng mang hai cọc tiền 500.000đ về nhà và bảo: "Vợ chồng mình sắp hết khổ rồi". Tôi vừa mừng, vừa lo.
Tôi giống như kẻ khờ đứng giữa ngã ba đường, tương lai trước mắt mịt mờ và vô định.
Nhìn thấy tôi và con đứng đợi, chồng giật nảy người rồi lúng túng quay mặt đi không dám nhìn thẳng vào mắt tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo