Tìm kiếm: kêu-ca
Chồng tôi nghe xong, chẳng kịp thay giày đã chạy vào nhìn lại chiếc áo. Anh bắt đầu la hét và chửi tôi vô dụng.
Tưởng Dịu sẽ e sợ mà nghe lời, song cô vẫn điềm nhiên như không.
Nhiều chị em sợ lấy phải người chồng keo kiệt quá đỗi như anh chàng trong câu chuyện sau.
Mẹ cứ ấp úng mãi chẳng nói gì. Tôi cảm thấy bất an nên càng gặng hỏi thì bà thẳng thừng một câu khiến tôi muốn ngất.
Tôi cứ nghĩ sau sự cố ấy, mình sẽ khó sống ở công ty. Vậy mà mọi chuyện là hoàn toàn trái ngược.
Người giúp việc hay phàn nàn chuyện con tôi ngày quấy khóc, đêm thì ngủ muộn, cho rằng chị ta lười biếng nên cho nghỉ việc để rồi khi nghe những lời bác sĩ nói tôi điếng người.
Khi nhìn thấy vợ làm đổ cả tô mì, từ từ ngã xuống tôi sợ hãi hét lên.
Tôi quát lên rồi không kiềm chế nổi tát vợ một cái. Có lẽ vợ chỉ lỡ lời nói ra nhưng câu nói đó khiến tôi thực sự bực mình. Ông trời thật biết trêu ngươi khi vài tuần sau đó, khi đang đi làm tôi nhận được cuộc gọi của mẹ báo vợ sẩy thai.
Thái độ tích cực của chị dâu làm tôi phải suy nghĩ.
Anh ta đã nói đến mức ấy thì tất nhiên tôi chẳng còn lý do gì để ở lại. Vậy là tôi thu dọn đồ đạc và chồng tốt bụng đưa tôi về tận nhà đẻ. Thả tôi ở cửa, anh ta định đi ngay nhưng bố tôi đã lên tiếng mời con rể vào nhà uống nước.
Cho đến tối ấy, 11h đêm tôi đang chuẩn bị đi ngủ thì chuông điện thoại kêu vang. Là mẹ tôi gọi. Tôi giật nảy người nghe được tiếng kêu hốt hoảng của bà trong điện thoại.
Khó khăn lắm hôm ấy tôi mới kéo được chị đi. Tôi không hiểu chị còn sợ gì nữa. Hôm nay tôi sẽ giúp chị làm cho mọi chuyện ra ngô ra khoai. Cùng lắm thì chấm dứt, còn hơn là dành cả đời cho một người chẳng hề yêu thương mình.
Vợ chồng tôi bảo thuê giúp việc, mẹ chồng không chịu nhưng ngày nào đi làm về tôi cũng phải nghe bà than thở chuyện trông cháu, thực sự rất mệt mỏi.
Mới sinh xong mẹ chồng đã gợi ý cho cháu sang ngoại, được 2 tuần bà tức tốc gọi về vì lý do hiếm gặp
Tôi mới sinh con bằng phương pháp mổ đẻ được hơn 1 tháng, mấy ngày ở viện, chỉ có mẹ đẻ, chồng và em gái tôi hỗ trợ còn mẹ chồng thì quả đúng như người dưng nước lã. Bà vào viện với cháu chắc được khoảng nửa tiếng, nhìn thấy thằng cháu đích tôn kháu khỉnh giống bố như đúc mà chẳng thấy bà có biểu hiện gì là vui vẻ, phấn khởi cả.
Tôi đã không muốn gây khó chịu, tạo áp lực trong gia đình. Nhưng chồng tôi càng lúc càng quá quắt khiến tôi phải ra tay trị anh một trận. Và trong trận chiến ấy, tôi còn có sự giúp sức của chính bố chồng mình.
End of content
Không có tin nào tiếp theo