Tìm kiếm: khóc-nức-nở
Đến một ngày khi không còn chịu nổi nữa, tôi dọn đồ bỏ đi. Tôi chỉ để lại đơn ly hôn đã ký và kết quả khám bệnh của mình.
Chị òa khóc thành tiếng giữa bệnh viện khi thấy con gái được đưa vào phòng mổ. Nhìn thân hình bé nhỏ của con qua lớp cửa kính phải chịu đau đớn mà chị chỉ biết bật khóc thành tiếng. Chị đã làm gì thế này, chị vô tâm đến độ con đau cũng không biết.
Anh đã làm mọi thứ, đã cố gắng giúp vợ việc nhà, đưa cô ấy đi chơi. Nhưng chuyện trong quá khứ chưa bao giờ khiến cô ấy nguôi ngoai.
Hùng hoảng loạn ôm thấy vợ, anh cũng đau đớn vô cùng. Phải mất mấy tháng thì sức khỏe của Kiều mới bình phục. Nhưng Hùng cũng thấy rõ vợ không còn như trước nữa, Kiều im lặng, ít cười nói hơn.
Khi mở tờ giấy đó ra xem, tôi chết lặng. Đó là kết quả xét nghiệm ADN có tên tôi, ông nội và mẹ của tôi.
Ngày trước tôi thương chị dâu bao nhiêu thì giờ tôi thấy giận chị bấy nhiêu. Tôi từng thương nể chị là người phụ nữ sống kiên cường, tình nghĩa. Vậy mà giờ chị lại khiến tôi và mẹ thất vọng.
Tối đó Hà ôm con ngủ mà chẳng thèm bận tâm đến chồng. Sáng hôm sau cô vừa đến cửa hàng thì thấy người phụ nữ tình tứ với chồng hôm qua đang ngồi ở đấy. Hà lại tức vì không ngờ chồng còn dám đưa nhân tình đến tận đây.
Liệu anh có thể yêu thương cô như trước được hay không? Anh nghĩ cô còn quá non nớt nên mới hành xử như vậy. Thật sự trong lòng anh vẫn muốn cho cô một cơ hội.
Đúng là không phải bỗng nhiên mà nhiều người ác cảm với chuyện hợp lớp.
Khi mọi người hỏi dồn dập đứa trẻ là con của ai, chị dâu chần chừ rồi thở dài trả lời: “Đây là máu mủ của chồng con”. Anh trai tôi đứng bên cạnh tái mặt, run rẩy tay chân. Vì quá hoảng sợ, anh ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ cho tội lỗi của mình.
Sau đó chồng tôi đòi ly hôn vợ, dù tôi có níu kéo thế nào anh cũng tuyệt tình rời đi. Anh nói những lời tổn thương tôi sâu sắc, lạnh nhạt để tôi phải đồng ý.
Cô bật khóc nức nở khi nhận được tin nhắn của chồng. Không ngờ anh vẫn luôn nghĩ cho cô, vẫn yêu thương cô như ngày nào. Suốt đêm cô không ngủ được, sáng sớm liền chạy nhanh đến để gặp anh.
Tôi đến bệnh viện, cầm theo một lốc sữa cho người ốm. Tôi gọi cho Hạnh và đi đến số phòng mà cô ấy nói. Đến phòng bệnh, tôi ngỡ ngàng nhìn thấy Hạnh đang dỗ dành một đứa trẻ khoảng 7 tuổi.
Cô gái lạ đó rối rít xin lỗi tôi vì đã nhìn nhầm vì thật sự trông tôi giống hệt người yêu của cô ấy. Để tôi tin, cô ấy còn lấy hình người yêu của mình ra cho tôi xem.
Bức thư mẹ chồng để lại đã dạy cho vợ chồng tôi một bài học khắc ghi suốt cuộc đời.
End of content
Không có tin nào tiếp theo