Tìm kiếm: không-về
Tôi không còn tình yêu và sự tôn trọng dành cho anh, nhưng vẫn muốn giữ hôn nhân thêm một thời gian nữa.
Nhẹ nhàng bò dậy, Hạnh vớ luôn cái chổi trong góc phòng để phòng thân. Tiến về phía phòng vệ sinh, cô thấy ánh đèn lóe ra từ chiếc điện thoại đen trắng được đặt ngay ngắn trên chậu rửa mặt.
Dù sao Vân cũng nghĩ thương cô ta gặp nguy hiểm mà không có người thân ở bên. Nào ngờ vừa đến cổng viện đã thấy bóng Tuấn hớt hải chạy vào.
Tôi mất quá nhiều thời gian chờ đợi để nhận được cái gật đầu của em, bây giờ xảy ra chuyện này, tôi cũng buồn và giận ghê gớm lắm.
Tôi cũng không biết vì cớ gì tôi có thể sống đến tận bây giờ, nếu không phải vì các con, tôi đã vứt bỏ hết mọi thứ từ lâu rồi.
Cô ấy nhất quyết không tha thứ dù tôi đã dùng đủ mọi cách níu kéo, giờ tôi tuyệt vọng rồi không biết nên làm gì nữa.
Anh không nghĩ cho ai, kể cả tôi và các con hay bố mẹ anh, mà chỉ nghĩ cho bản thân mình.
Mảnh đất bố mẹ đang ở chỉ chia cho hai người em trai của tôi, vì vậy mà chồng hậm hực, không vừa ý.
Chồng cờ bạc, thua lỗ, rồi vay nặng lãi rồi bỏ đi. Tôi phải bán cả nhà mà vẫn chưa đủ trả nợ cho anh.
Tôi gọi con trai đang chơi ngoài sân vào. Vạch áo con lên, tôi chỉ vào vết sẹo dài sâu hoắm trên bụng.
Không còn tình yêu và sự tôn trọng, tôi và chồng đang duy trì hôn nhân vì trách nhiệm với những đứa con.
Tôi cảm thấy khó chịu vô cùng, đã nhiều lần tôi bắt gặp cảnh này, nhà thì có trẻ con, tôi thấy không hay chút nào cả.
Lảo đảo trở về nhà lúc nửa đêm, điện đóm thì tối chỉ còn tiếng ru khe khẽ của vợ trong phòng.
Con gái lấy được chồng thành phố, mẹ Giang mừng lắm, vậy là con bà đã khôn lớn trưởng thành rồi, không uổng công ông bà đã cố gắng cho đứa con gái của mình ăn học bao năm nay chỉ mong nó thoát được lũy tren làng, nở mày nở mặt với hàng xóm láng giềng.
Vợ lúc nào cũng nghĩ tôi là người đàn ông hoàn hảo, không bao giờ biết gái gú và lúc nào cũng đội vợ lên đầu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo































