Tìm kiếm: lên-chơi
Sau nhiều lần nhìn bố mẹ đẻ bị mẹ chồng coi thường, tôi quyết định không nhịn thêm được nữa.
Lan vừa đi làm về, còn chưa kịp thở đã nghe thấy tiếng của Quân đang ngồi vắt chân chữ ngũ ở ghế sai khiến.
Nghe tiếng chồng gọi, tôi chạy xuống nhà bếp rồi ôm anh bật khóc khi thấy món ăn đặt trên bàn.
Tôi không hiểu sao mẹ lại nói ra câu nói đó. Câu nói ấy khiến tôi bị tổn thương ghê gớm.
Thấy mẹ chồng quê mùa, lại lớn tiếng cãi lộn, tôi không dám ra mặt nhận là người thân của bà. Thế là tôi biết hết mọi chuyện, nhưng lại chọn cách trốn đi, bỏ mặc bà ở đó.
Tôi xấu hổ với chồng vô cùng. Chỉ mong thời gian quay trở lại, nhất định tôi sẽ không bao giờ mở lời vay mượn.
Mẹ vợ lên chơi mà chồng tôi cũng vẫn tính tiết kiệm từng đồng. Quá uất ức, tôi đã vùng lên phản kháng.
Cứ nghĩ chồng tôi tâm lý, nào ngờ đâu anh chỉ làm vậy để đạt được kế hoạch của mình mà thôi.
Giật vội món "bảo bối" từ tay mấy đứa trẻ, tôi chạy thẳng vào nhà trước sự ngỡ ngàng của mẹ chồng và mấy bà hàng xóm.
Chồng cẩn thận chỉ từng ngóc ngách trong nhà để thợ lắp camera. Khi tôi dò hỏi lý do thì bàng hoàng với những gì anh nói.
Con dâu đãi mẹ chồng quê lẩu cá trắm, gắp được một miếng bà hằm hằm vứt đũa đứng dậy.
Tôi choáng váng khi biết chân tướng sự thật mà bấy lâu cô ấy giấu tôi.
Sau chuyện này, tôi hiểu ra là đón bố mẹ lên sống ở thành phố chưa chắc là cách báo hiếu với bố mẹ tốt nhất.
Vừa đi xa đến thăm các con, dù bị con dâu mắng tôi vẫn vui khấp khởi trong lòng.
"Vào phòng ngủ của em thì quần áo vứt tứ tung, đồ bẩn đồ sạch lẫn lộn hết cả lên", Phương kể.
End of content
Không có tin nào tiếp theo