Tìm kiếm: ly-hon
Lúc mở chiếc phong bì mỏng anh gửi, tôi càng thẫn thờ rồi bật khóc lúc nào chẳng hay.
Bố tôi giận dữ, chỉ thẳng mặt bạn trai tôi rồi quát: "Cút, không cưới xin gì hết. Nhà tôi không có phúc phần nhận anh làm con rể".
Ngày cưới đáng ra phải là ngày hạnh phúc nhất đời người nhưng với tôi là khởi điểm cho một gia đình sắp tan vỡ.
Đúng là đời, dù cho có cố gắng, trao đi yêu thương đến mấy thì con dâu vẫn chỉ là dâu.
Lần nào cô đi qua cửa nhà chồng cũ, anh ta đều chặn đường mời cô vào nhà chơi. My biết anh ta muốn cô quay trở về bên cạnh mình và cố ý tìm hiểu lịch trình của mẹ con cô để cùng về thăm nhà.
Trong thâm tâm, tôi luôn muốn dành những điều tốt nhất cho con. Nhưng chồng cũ tôi lại khác.
Hường nghe Đức nói xong mà phải bật cười: “Đây có phải con gái anh đâu, anh nhận lầm rồi!”. Trần đời chắc chỉ có Đức là người bố duy nhất nhận nhầm con gái ruột của mình.
Tôi không biết mình sẽ trải qua chuỗi ngày đáng sợ sắp tới ra sao.
Nghĩ đến bàn chân ướt nhẹp của bạn trai em cũng thấy hơi ghê, nhưng nó không kinh khủng đến mức như mẹ em nói.
Cầm tờ tiền 500 nghìn của bạn trai mà tôi không hiểu anh đưa tiền có dụng ý gì? Không biết tôi đã làm sai gì nữa?
Tôi rất buồn, vẫn còn sốc và chưa biết mình phải làm gì lúc này.
Giá như tất cả chỉ là một giấc mơ...
Lấy nhau 4 năm mà chưa một lần chồng vào bếp nấu ăn cho vợ con, thế mà anh lại nấu bữa cơm thịnh soạn cho nhân tình.
Cầm điện thoại trên tay mà trái tim tôi như vỡ vụn...
Nhìn phần váy rách, dơ bẩn của con gái, tôi ôm chặt con mà nước mắt tuôn ròng ròng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo