Tìm kiếm: lên-thành-phố
Khi tôi và anh đang ngả đầu vào nhau thì mẹ anh đùng đùng xuất hiện.
Hôm đó tôi vừa hẹn một chị ở cùng chung cư đi siêu thị thì phát hiện ra quên ví tiền nên quay lại. Tôi chẳng ngờ, đó cũng là lúc mình nghe được sự thật đáng sợ.
Quả thật anh tốt và gia đình anh cũng hiền lành lương thiện, thế nhưng cứ nghĩ đến cái đêm ác mộng ngủ chung với mẹ hôm đó là em lại không thể nào quên nổi.
Đi được nửa đường, chưa ra tới bến xe thì mẹ tôi phát hiện quên giấy tờ tùy thân ở nhà con gái. Thế là bà quay lại lấy.
Trong đầu tôi nghĩ ra viễn cảnh chồng đang cùng người phụ nữ khác, nào ngờ tôi vừa vào đã bắt gặp anh đang nằm thở thoi thóp.
Suốt mấy ngày ở quê dự đám cưới, tôi được đón chào nồng nhiệt mà vẫn thấy hoang mang sợ hãi. Lẽ nào thực sự nhà chồng tôi đã thay tính đổi nết, không còn quan trọng chuyện tiền nong nữa.
Mỗi lần cậu ấy qua chơi ăn cơm, Hạnh lại gọi tôi qua cùng cho vui. Có lẽ đó là sai lầm lớn nhất của cả ba chúng tôi để cơ sự xảy ra như ngày hôm nay.
Đêm ấy Hải mất ngủ vì quá cảm động trước việc làm đầy bất ngờ của vợ. Xem ra từ trước đến nay anh vẫn có chút "coi nhẹ" cô rồi.
"Xe vừa đỗ trước cổng, em bước xuống chào mọi người. Chẳng ai nhận ra em mới khổ chứ, đến lúc thằng cu nhà em nó gọi to 'bố ra xách đồ cho mẹ' các bà thím mới nhao nhao", cô vợ kể.
Câu chuyện này nghe hư cấu nhưng lại xảy ra với tôi. Giờ nếu không lấy bố mẹ tôi lại đòi một sống hai chết, nhưng nếu lấy, người khổ nhất có khi là tôi.
Ngày thường anh càng không dẫn tôi về quê nội thăm bố mẹ chồng bao giờ, anh chỉ về 1 mình hoặc đưa con theo mà thôi. Lý do là vì bố mẹ chồng không ưng ý tôi nhưng anh quyết cưới tôi bằng được.
Cho đến tối ấy, 11h đêm tôi đang chuẩn bị đi ngủ thì chuông điện thoại kêu vang. Là mẹ tôi gọi. Tôi giật nảy người nghe được tiếng kêu hốt hoảng của bà trong điện thoại.
Bữa cơm hôm đó với đầy đủ những món ngon tôi từng mơ ước hồi còn bé. Nhìn mẹ hạnh phúc chuẩn bị từng món ăn, tôi vừa hạnh phúc vừa thấy thương mẹ. Thế nhưng đến bữa cơm, tuyệt nhiên không thấy chồng tôi động đũa.
Nghe mẹ chồng trả lời mà em như chết đứng bởi không ngờ bà lại có thể nói như vậy trong khi cháu mình đang ốm và nhớ bà.
Chồng tôi từng bảo sợ mất tôi trong thời gian 3 năm anh đi học. Thế nhưng cuối cùng, tôi mới là người mất anh.
End of content
Không có tin nào tiếp theo