Tìm kiếm: mẹ--chồng
Không thể dối mình rằng cũng trong những tháng qua, tôi vẫn có nghĩ về chồng cũ. Dù từ ngày gặp nhau lần cuối lúc ra tòa ly hôn, tôi và anh không còn liên lạc. Tôi cứ nghĩ không biết anh đã tìm được người mới thích hợp chưa.
Ba năm sau khi ly hôn chồng, tôi bất ngờ nhận điện thoại của chồng cũ. Anh hỏi tôi đang ở đâu, anh muốn gặp tôi một lúc. Tôi quyết từ chối thì anh nói muốn mời tôi đến dự đám cưới của anh.
Ngô tôi mua về, mẹ chồng chẳng đụng tới. Bà ném luôn vào sọt rác. Chắc không nghĩ con dâu vào phòng, nên bà chưa vội mang đi đổ. Tôi tức quá, bê luôn sọt rác ra giữa nhà làm ầm ĩ lên.
Cầm kết quả xét nghiệm trên tay mà tôi đau đớn vô cùng, đứa trẻ này không phải là con của chồng tôi.
Tôi cảm thấy có lỗi với mẹ, tôi là đứa con chưa kịp báo hiếu đã đi theo chồng.
Người ngoài nhìn vào thì thấy tình mẹ thiêng liêng nên không muốn xa con nửa bước, chỉ có tôi là thừa hiểu, chị ấy nhòm ngó vào số tiền mà chồng cũ chu cấp hàng tháng nên mới nuôi con. Trên thực tế, chị ấy bỏ con để đi chơi suốt ngày.
Sau đám cưới, nàng dâu không kìm nổi sự ức chế mà lời qua tiếng lại với mẹ chồng.
Đưa con đi tiêm chủng, vợ chồng tôi gặp họ hàng xa. 2 bên trò chuyện qua lại thì chồng tôi lại tiếp tục lấy con ra nói đùa một cách vô duyên.
Suốt 2 năm nay vợ chồng tôi không có chuyện chăn gối, thậm chí còn ngủ riêng giường. Tôi biết anh có nhân tình bên ngoài nhưng không thể làm gì được, bởi tôi đã sai ngay từ đầu, không còn yêu mà vẫn cưới nhau.
Sau khi thẳng thừng từ chối chuyện nuôi cậu em trai, ngay lập tức tôi đã bị bố mẹ chồng dọa sẽ đòi lại nhà.
Mẹ chồng tương lai đưa cho tôi xem bản gia quy và nói rằng tôi nên học thuộc nó trước khi về nhà chồng.
Mẹ chồng sức khỏe không tốt, vợ chồng tôi quyết định nhờ mẹ đẻ tôi lên trông cháu giúp khoảng 3 năm, đến khi nào con tôi cứng cáp sẽ gửi nhà trẻ.
Vợ nhìn thấy tôi mà không thể tin nổi, bởi vì muốn cho cả nhà bất ngờ nên tôi không báo trước. Cô ấy bật khóc nhìn chồng, còn tôi cũng ngây ngẩn trước đôi chân không còn lành lặn của vợ.
Khi tôi về nhà, bố mẹ chồng vẫn đợi ở phòng khách...
Tôi còn nhớ, ngày quen nhau, tôi rất hay làm nũng với anh, lạ lùng là anh lại thích sắm vai anh hùng giup tôi làm mọi thứ. Cưới nhau bao năm, làm vợ làm mẹ rồi tôi lại ôm đồm quá nhiều việc. Chồng cũng không còn thấy phải giúp vợ cái gì, phải quan tâm vợ hơn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo























