Tìm kiếm: mua-thức-ăn
Để tăng thu nhập nên tôi thường xuyên phải làm tăng ca đến tối muộn mới về. Một đêm tôi đang làm việc thì có anh hàng xóm gọi điện về xem các con tôi tại sao lại khóc, cửa đóng chặt không ai có thể vào được.
Tôi biết là chị ấy sống một mình cũng buồn, cũng đơn độc nhưng hành động xin xỏ của chị ấy khiến tôi ức chế tận cổ.
Không hỏi mẹ chồng nhưng tôi lại mang chuyện này kể với chồng. Thái độ của anh có vẻ lạ, mặt tái đi, còn muốn lấp liếm.
Mẹ chồng em đúng là có một không hai trên đời này. Không phải em nói xấu mẹ chồng nhưng em không chịu đựng nổi bà ấy rồi.
Tôi không thể nào ngờ, một người đàn ông luôn tỏ ra phóng khoáng như chồng mình, lại thốt ra câu nói đó.
Tôi không ngờ trong mắt anh tôi lại là con người keo kiệt bủn xỉn đến như vậy. Giận nên tôi cũng nói với chồng "tùy anh" rồi cúp máy...
Không ngờ câu trả lời của em dâu lại khiến tôi mất ăn mất ngủ đến vậy.
Tôi nghe mà không thể tin nổi đây lại chính là chị dâu mình.
Tôi còn chưa sinh con mà nhà chồng đã muốn tôi nghỉ việc, ở nhà toàn tâm chăm sóc gia đình.
Nhiều lần, tôi viện cớ bận trông con, nhờ mẹ chồng đi chợ để bà chủ động chọn đồ, mua sắm thì bà lại nói đau chân, không tiện đi lại.
Khi mẹ chồng đưa cuốn sổ tiết kiệm và sổ đỏ nhà đất ra cùng quyết định gây sốc, chính tôi cũng không ngờ đến, huống chi là chồng tôi.
Tưởng sẽ được đoàn tụ với chồng sau nhiều tháng xa cách, ai ngờ đó là đêm cuối cùng 2 người gần nhau.
Vừa thấy tôi mở miệng vay tiền, chị đồng nghiệp của chồng đã cười ngặt nghẽo. Chị ấy nói với tôi: "Nhà này đóng cửa đi ăn mày à?''.
Về ra mắt nhà bạn trai, tôi chết trân khi nhìn thấy bức ảnh giống mình đặt nghiêm chỉnh trên bàn thờ
Vừa nhìn thấy bức ảnh, tự nhiên cả người tôi bủn rủn khiến Vũ phải lao ra đỡ.
Mặc cho con gái can ngăn, vợ chồng tôi vẫn quyết tâm bán nhà để đến sống cùng con trai.
End of content
Không có tin nào tiếp theo