Tìm kiếm: mua-đồ-ăn
Tôi luôn nghĩ xấu cho mẹ chồng khi thấy mẹ và chị dâu thân thiết với nhau. Đến khi thất nghiệp, tôi mới biết mình mới là kẻ xấu tính.
Ai cũng khen chồng tôi vì vừa tài giỏi, vừa biết chiều vợ chăm con nhưng thực ra, đó chỉ là bề nổi mà thôi.
Kỷ niệm ngày cưới tôi mời cô bạn thân đến nhà ăn tối, nhưng cũng là ngày mà tôi chỉ muốn ly hôn chồng.
Suốt ngần ấy năm, một mình tôi chăm sóc mẹ chồng mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Trong khi 2 chị chồng lại sợ mẹ là gánh nặng nên chẳng bao giờ ngỏ ý giúp đỡ.
Tôi quyết không bỏ gia vị vào đồ ăn để dằn mặt chồng. Vậy mà một tuần trôi qua, anh vẫn giận hờn không chịu nhượng bộ.
Tôi không ngại chăm con, nhưng mẹ chồng tôi lúc nào cũng giữ cháu. Thậm chí, nhiều lúc tôi cảm giác bà đang chia cắt chúng tôi vậy. Tối đến, thằng bé ôm chặt lấy mẹ mà bà vẫn phũ phàng bế nó xuống nhà.
Khi biết được chồng định gửi tiền cho mẹ giữ hộ, tôi tức lắm. Chi tiêu hoang phí chẳng phải vì tôi mua thuốc, mua đồ tẩm bổ cho anh hay sao?
Ngày nhận lương, Phong đã đưa cho mẹ chồng 7 triệu gọi là chi phí sinh hoạt cho vợ trong khoảng thời gian chờ sinh. Nào ngờ, với số tiền ấy mà mẹ chồng cho em ăn cơm rau, cá mặn nuốt không trôi.
Khi tôi đang chăm sóc con dâu và cháu trai một cách tận tâm, con dâu lại thay đổi họ của cháu trai mà không nói với tôi.
Nghe xong câu chuyện mà tôi chỉ muốn khóc và xin lỗi mẹ chồng.
Hành động của mẹ chồng như giọt nước tràn ly khiến tôi không thể chịu đựng thêm.
Khi nhìn Xuân đánh tôi tím mặt tím mày mà mẹ chồng không hề can lại. Bà chỉ đứng ngoài nhìn rồi mắng con 1 câu lại nhưng khiến chồng tôi dừng tay.
Chiếc taxi bỗng chuyển hướng, không tới bệnh viện sản như tôi yêu cầu. Đang đau mà tôi vẫn phải cố nhắc nhở nào ngờ mẹ chồng đáp ráo hoảnh: "Tới trạm xá thôi, lên viện vừa xa vừa tốn kém".
Trò trả đũa nực cười như vậy mà mẹ chồng cũng nghĩ ra được!
Cứ nghĩ cho mẹ chồng tiền thì bà sẽ không bán trà đá nữa, tôi cũng không bị gọi ra phụ. Nào ngờ tôi lại bị bố mẹ mắng cho.
End of content
Không có tin nào tiếp theo