Tìm kiếm: máu-mủ
Thấy mọi người trong hội trường tiệc cưới xôn xao, Phương cười rồi kể lại toàn bộ câu chuyện khổ đau của mình 4 năm trước, về người đàn ông quất ngựa truy phong là chú rể hôm nay.
Tôi sốc điếng khi biết đó là giọt máu của chồng mình, trong khi anh chỉ mới mất có 1 tuần chị đã đòi bỏ đi đứa bé.
Cảm thấy chẳng còn chuyện gì để nói nên tôi tạm biệt mẹ chồng cũ ra về. Câu nói kia, tôi chỉ nói ra hiện thực chứ chẳng có ý mỉa mai, mát mẻ gì bà. Nhưng nó lại thành công khiến bà tái nhợt mặt mũi.
Tôi dù hận mẹ con Quốc nhưng đứa con là máu mủ của tôi, tôi không thể giết đứa trẻ vô tội này. Vì thế, tôi đành nói dối rằng mình đã phá thai để tránh xa hai con người ác độc đó.
Khi nghe con trai nói câu này mặt chồng cũ biến sắc, hồi sau thì bình tĩnh đưa ra đề nghị khiến tôi thấy buồn cười.
Vất vả nuôi con khôn lớn, thế mà bây giờ con lại phản bội mẹ.
Anh trai tôi đứng bên cạnh tái mặt, run rẩy tay chân. Vì quá hoảng sợ, anh ngã sụp xuống cầu xin vợ tha thứ cho tội lỗi của mình.
Sau khi bác hàng xóm nói rành rọt nguyên nhân, tất cả đều sững sờ khó tin.
Tôi chỉ nghĩ mẹ của Tuân muốn gặp cháu trai trước khi nhắm mắt, lại không ngờ vừa thấy mặt cháu thì bà tuyên bố nhượng đều do tôi làm chủ.
Cô về nhà mẹ đẻ, vừa dưỡng thai vừa tiền kiệm được tiền.
Rồi ý nguyện của tôi cũng thành hiện thực khi con dẫn người yêu về xin cưới năm thằng bé 29 tuổi. Bạn gái nó nhìn hiền lành, sống lễ phép biết trước biết sau khiến tôi ưng lắm.
Đã 6 ngày rồi chị dâu chưa về nhà, anh trai sống như người mất hồn, bố mẹ tôi thật không biết phải làm sao nữa?
Tôi quên bật nút nồi cơm thì mẹ chồng mắng hết ngày này qua tháng khác. Đến lượt bà quên thì thản nhiên bảo con dâu, chịu khó nhịn...
Nhìn đứa trẻ không có máu mủ gì với mình, tôi chẳng có cảm giác hạnh phúc mà chỉ thấy tủi thân.
Lúc đầu tôi cũng hơi buồn, vì người thông báo cho tôi lại là một cô bạn chứ không phải em gái.
End of content
Không có tin nào tiếp theo