Tìm kiếm: mặt-mày
Họ bảo cho chúng tôi thêm một tháng nữa mà giải quyết, nghe họ nói xong, tôi chỉ muốn ngất ra đấy.
Tôi có cảm giác mình sắp kiệt sức, sau những ngày tháng sống cùng người chồng vô tâm, thiếu trách nhiệm.
Tôi nghe được tiếng con khóc ngằn ngặt trong phòng ngủ nhưng không có ai dỗ dành thằng bé. Lao vào phòng ngủ thì thấy con nằm chỏng chơ trên giường, khóc đến tím tái mặt mày. Vợ tôi và mẹ tôi chẳng thấy bóng dáng đâu cả.
Tôi chết đứng nhìn nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt vợ cũ.
Nhìn thấy cảnh hai người đó ôm nhau tình tứ, chị Bình tức lắm nhưng nhất định phải cho hai kẻ tội đồ đó một bài học nhớ đời nên chị đành nín nhịn và âm thầm làm chuyện đó.
Tôi chưa kết hôn lần nào song lấy được người đàn ông như anh cũng đủ khiến tôi mãn nguyện. 41 tuổi chứ nào phải 21 tuổi nữa.
Một chiều nọ, tôi đi làm về thì thấy bếp vẫn lạnh tanh, cơm nước chưa gì. Vừa thấy tôi xuất hiện, mẹ tôi đã mắng xơi xơi, bà kể tội vợ tôi rằng cô ấy chỉ đi tắm mà cả tiếng rồi.
Trời ơi, người ta đóng bỉm này đầy ra có sao đâu, thế mà vào miệng mẹ chồng tôi thì như thể tôi là tội đồ vậy.
Tôi thật sự không biết nên đối diện với anh thế nào. Tôi vẫn chưa nói với anh, nhìn anh đóng kịch mà tôi chua chát quá.
Tôi về giữa buổi, anh đã đi làm, lúc mở thùng rác ra tôi suýt ngất vì thấy đầy những chiếc "áo mưa" dùng rồi.
Tôi ngớ người khi nhìn thấy mẹ anh, mẹ anh nhìn thấy tôi cũng giật cả mình, suốt ngày hôm đó tôi không dám ngẩng mặt lên nhìn bà.
Đêm hôm đó là lần đầu tiên chúng tôi được ở cùng nhau, cũng là lần đầu tôi được gần gũi em đến thế.
Trước đây cô ấy chưa bao giờ như vậy, điều đó làm tôi có phần hoang mang nhưng phấn chấn nhiều hơn.
Tôi đau đớn, uất hận nhưng lại sợ những điều bất trắc sẽ xảy ra nếu không làm theo những gì anh ta nói, bởi chính anh ta đưa tôi vào bẫy.
Chồng tôi nổi trận lôi đình, mắng cô ấy là không thương mẹ bệnh tật, chỉ ích kỷ lo cho thân mình.
End of content
Không có tin nào tiếp theo