Tìm kiếm: mẹ-tôi
Kể cả mang tiếng "giặc bên Ngô" thì tôi cũng không để yên vụ này.
5 năm trôi qua, mục tiêu lớn nhất của chúng tôi vẫn chưa đạt được, đó là không thể có con.
Không muốn ghét nhau thêm, tôi và chồng quyết định ly hôn. Tôi đã từng nghĩ đó là lựa chọn tốt nhất lúc này.
Vì muốn chị dâu tốt hơn nên bố tôi đã góp ý, nào ngờ chị lại có hành động quá quắt khiến cả nhà sốc óc.
Vợ tôi là người ít nói nên không bao giờ than vãn, trách cứ chồng. Em càng như vậy, tôi càng đau lòng hơn.
Thì ra hành động và lời nói của bác gái đối với con của tôi là không khớp với nhau.
Vì giấy chứng nhận triệt sản của bạn trai mà tôi mất ăn mất ngủ, chẳng còn thiết tha làm gì nữa.
Nếu bố mẹ anh ấy biết tôi đang nói dối, liệu họ có hắt hủi mẹ con tôi không.
Đúng là lúc nghèo khổ đói rách đến 10 nghìn đổ xăng còn vét túi này túi nọ không đủ thì chẳng ai biết nhưng cứ hễ hơi ổn định một chút là cả làng cả tổng hay.
Câu hỏi của mẹ khiến tôi vỡ vụn, không biết phải làm gì cho đúng nữa.
Vừa bước vào nhà Nam, tôi hoảng hốt đến mức làm rơi bó hoa, còn mẹ anh thì đánh vỡ chiếc cốc đang cầm trên tay. Chúng tôi không thể ngờ lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế này.
Một hôm, bạn thân của tôi gọi điện nói: "Này tôi vừa gặp vợ cũ của ông, vẫn rất xinh đẹp. Nhưng biết tôi thấy gì không? Cô ấy đi cùng con trai và trông giống ông lắm".
Từ sau ngày đó, gia đình tôi rơi vào tình trạng căng thẳng nặng nề. Cả ngày bố mẹ không nói chuyện với nhau. Mỗi khi ai hỏi về chị gái tôi, mẹ chỉ có khóc. Còn bố thì xấu hổ, không dám bước ra khỏi nhà nửa bước.
Tôi là con một trong gia đình, được bố mẹ cưng chiều từ nhỏ. Có lẽ vì môi trường gia đình như vậy mà từ nhỏ tôi đã có một chút thất thường và ích kỷ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo