Tìm kiếm: mẹ-ốm
Sau khi ly hôn, Tiểu Tịnh bình tĩnh lại và nhận thấy mình thật vô lý, lúc đó cô muốn quay lại với chồng cũ nhưng lại nhận ra mình đã làm tổn thương anh quá nhiều.
Nhìn người ta đăng những tấm ảnh mâm cơm ở cữ mà tôi thèm thuồng. Còn tôi, cứ nghĩ đến ăn là đã cảm thấy chán ngán.
Cha mẹ còn, cuộc đời vẫn còn nơi để ta đến, cha mẹ mất, đời này chỉ còn lại lối về. Nhiều người không biết gì về việc đời khi cha mẹ còn sống, dù sao cha mẹ cũng lo liệu mọi việc.
Đứa em trai vô ơn đã khiến tôi hoàn toàn mất niềm tin vào thứ gọi là tình thân gia đình…
Vì lời hứa với bà chủ mà giờ đây mẹ tôi đang đẩy gia đình đến chỗ tan vỡ.
Tôi tên Dương, năm nay tôi 42 tuổi, có một người em trai nhỏ hơn tôi 8 tuổi tên Khải. Từ lúc tôi còn rất nhỏ, bố mẹ tôi đã bắt đầu buôn bán rau củ quả. Ngày đó bố mẹ tôi chủ yếu bán hàng ở chợ, thế nên hôm nào cũng không quản gió mưa đi làm, tuy rằng vất vả nhưng kiếm tiền khá nhanh.
Tôi thật không hiểu lý lẽ của con dâu nữa!
Tôi vẫn thường gọi điện về hỏi thăm, động viên mẹ và cũng tin tưởng rằng anh chị ở nhà sẽ phụng dưỡng mẹ thật tốt.
Em chồng nói ra khó khăn đang gặp phải khiến vợ chồng tôi rất thương cảm và ra sức động viên, thế nhưng em lại lạnh lùng nói ra yêu cầu bán nhà khiến chúng tôi bất lực.
Chỉ vì bênh vợ mà anh trai buông lời quát mắng em gái.
Chồng tôi nổi trận lôi đình, mắng cô ấy là không thương mẹ bệnh tật, chỉ ích kỷ lo cho thân mình.
"Cô có chăm được mẹ không? Nếu không chăm được thì tôi bảo em trai lấy vợ khác" - chị chồng mắng tôi không kịp vuốt mặt.
Không nói ra nhưng bố mẹ tôi thực sự rất thất vọng bởi trước nay ông bà rất yêu thương và tin tưởng con dâu nhất là sau khi con trai mất, ông bà lại càng dành tình thương cho chị.
Nói là làm, từ đó bà không cho chúng tôi thêm một xu nào. Ngay cả vợ chồng anh trai cũng bị bà đuổi cổ khỏi nhà.
Suốt 2 năm chung sống, tôi không dám gửi 1 đồng nào cho bố mẹ vì vợ quản chặt. Thế nhưng tận lúc mẹ tôi bị ốm, nhập viện cô ấy vẫn khăng khăng không đưa thì tôi quyết định viết đơn ly hôn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo