Tìm kiếm: một-đời-chồng
Đừng sợ hãi khi lấy nhầm chồng, hãy xem việc này giống như mua nhầm một món đồ ở ngoài chợ, không thích thì có thể đem đổi.
Làm một người đàn bà một đời chồng cũng có chút hụt hẫng nhưng rồi cũng chẳng phải là điều gì quá quan trọng. Chỉ là cuộc đời mình xóa đi một mối quan hệ không tốt, bỏ đi một thứ khiến mình nhức buốt.
Đầu óc tôi quay cuồng, thật sự không thể nhớ được gì. Sau đêm đó chồng cũ cũng không hề liên lạc với tôi.
Tôi bèn len lén đi theo vợ thì bắt gặp cảnh tưởng bất ngờ. Vợ tôi rẽ vào một căn phòng trọ gần nhà tôi.
Vừa mở cửa bước vào tôi choáng váng khi nhìn thấy gương mặt người đàn ông này, đó chính là chồng cũ của tôi, tại sao anh ấy cũng có mặt ở đây.
Thằng bé có dáng vẻ của những đứa trẻ mắc bệnh Down. Người mẹ bế nó trông cũng đã già đi rất nhiều so với lần tôi nhìn thấy cách đây 3 năm.
Sau khi nghe vợ kể hết chuyện của mình, tôi phần nào cảm thông cho cô ấy nhưng sự phẫn nộ trong lòng vẫn không thể nào nguôi ngoai.
Thế là mẹ con Linh kéo vali quần áo về, mặc cho nhà chồng giữ lại nhưng mẹ Linh kiên quyết không để con gái sống trong gia đình đó thêm 1 lần nào nữa.
Tôi có linh cảm vợ đang giấu mình điều gì đó. Tôi đi đến tủ lạnh xem thì thấy có rất nhiều đồ ăn, nhưng sao bữa cơm chẳng bao giờ có những món này.
Suy nghĩ trằn trọc nhiều đêm liền, tôi quyết định sẽ cho vợ một cơ hội để sửa sai và chấp nhận cô ấy là một người vợ danh chính ngôn thuận. Tôi nghĩ, tha thứ cũng chính là liều thuốc cứu vãn hôn nhân.
Chịu đựng không được nữa, khi con được 2 tuổi thì tôi quyết định ly hôn chồng. Tôi quyết định lên thành phố để tìm việc kiếm tiền. Vì sợ con theo mình sẽ cực khổ nên tôi để con cho chồng cũ nuôi. Tôi mỗi tháng gửi tiền đều đặn về để nuôi con.
Quyết định ly hôn chồng, tôi dành thời gian một mình để ngẫm lại cuộc hôn nhân thất bại đã qua. Chắc có lẽ vì cả tôi và chồng đều kiêu ngạo chẳng bao giờ chịu nhường ai.
Tôi chết lặng không nói nên lời. Tôi đúng là không thể chấp nhận việc bị vợ lừa dối như thế.
Tôi chết sững nghe cụm từ “mẹ con cô ấy” từ miệng tên hàng xóm kia. Tôi nhìn vợ trân trối như hỏi lại vợ rốt cuộc tôi có nghe nhầm không. Vợ tôi hất tay tôi ra, lạnh giọng nói.
Suy nghĩ trằn trọc nhiều đêm liền, tôi quyết định sẽ cho vợ một cơ hội để sửa sai và chấp nhận cô ấy là một người vợ danh chính ngôn thuận. Tôi nghĩ, tha thứ cũng chính là liều thuốc cứu vãn hôn nhân.
End of content
Không có tin nào tiếp theo