Tìm kiếm: nói-2-lời
Một ngày nọ, tôi để ý thấy bụng chị giúp việc ngày càng to hơn. Ban đầu, tôi nghĩ chị ấy chỉ là tăng cân do ăn uống không kiểm soát.
Thúy bỏ vào bên trong rồi giải thích với mọi người rằng anh là người giao hàng chứ không hề quen biết. Những lời của Thúy khiến Thanh vô cùng đau lòng, không nghĩ cô lại đối xử với anh như vậy.
Cô ấy nghẹn ngào thừa nhận nó là con của tôi, vì bị bệnh nặng nên phải nhập viện điều trị cả năm nay.
Câu nói đó chốt lại cảm giác của một ngày đầu tiên tôi về nhà chồng, ấm ức, chua chát và cô đơn.
Người đàn bà khôn ngoan đừng ngồi không chờ đợi chồng mang tiền về cho hoặc ban phát mỗi tháng. Hãy tự mình kiếm tiền, tự làm tự hưởng, bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc, tự do hơn. Bạn nên nhớ tiền của chồng nhận sẽ vui nhất thời nhưng rồi sẽ chịu tủi nhục cả đời.
Người hàng xóm cạnh nhà chị tôi thì thầm kể với tôi rằng cứ tối đến là cô ấy lại thấy một người phụ nữ lạ trong nhà chị tôi. Tôi nghe tôi đã cảm thấy tức giận khôn cùng, tràn trề thất vọng về chồng của chị mình.
Bao năm không liên lạc, mẹ tôi bỗng trở về vào đúng ngày con gái ăn hỏi. Sự xuất hiện của bà khiến mọi thứ đảo lộn.
Tôi 35 tuổi mới lấy chồng, thuộc hàng quá lứa lỡ thì lắm rồi. Các anh chàng tầm tuổi tôi đã có vợ con cả, trai trẻ thì tôi không đủ khả năng vì nhan sắc bình thường, tài năng cũng có hạn. Qua người quen mai mối tôi quen người chồng hiện tại cũng thuộc hàng trai ế trương ra rồi.
Tôi không tin người chồng mình hết mực yêu thương, dành cả thanh xuân để chờ đợi lại đối xử tệ bạc như vậy.
Từ khi về nhà chồng, tôi luôn nhịn nhường, thậm chí là nhu nhược. Tôi làm gì cũng nhìn mặt người trong nhà, sợ điều tiếng, sợ người khác không hài lòng. Dù chồng tệ bạc thế nào tôi cũng một mực chịu đựng. Nhưng vào ngày hôm đó, tôi đã cho mình quyền tự do thoát khỏi tháng ngày khổ sở.
Tôi đảm nhiệm quyền nuôi con vì nó đang còn nhỏ. Tôi thuê nhà ra ở riêng và chỉ một thời gian ngắn sau đó, chồng cũ đã cưới vợ mới qua sự giới thiệu của ẹm anh.
Cho đến giờ tôi vẫn không tin nổi chồng lại như thế, nhìn anh với vóc dáng xanh xao, gầy gò, tôi bất giác run rẩy không nói thành lời.
Nụ cười hôm đó của tôi, có thể là nụ cười tươi nhất, hạnh phúc nhất trong suốt nhiều năm làm vợ. Tôi cảm thấy bản thân như hồi sinh sau những chuỗi ngày chìm dần trong bóng tối.
Cuối tuần trước là kỷ niệm 5 năm ngày cưới, bình thường anh hay tạo bất ngờ cho tôi bằng việc đưa đi ăn ở nhà hàng sang trọng nào đó. Lạ kỳ năm nay, anh không hẹn tôi đi ăn mà cũng không hề mua bánh hay tặng quà.
Mẹ tôi giờ đây rất khó xử với người mà bà coi là con rể tương lai.
End of content
Không có tin nào tiếp theo