Tìm kiếm: ngồi-xuống
Tôi từng nghĩ chẳng có cô gái nào ngoài kia muốn làm quen với người đàn ông như chồng tôi.
Không hiểu vì sao, dù tôi đang mang bầu và cần sự quan tâm, chồng lại hay tìm vợ hàng xóm để nói chuyện.
Tôi nghĩ vợ chồng cần ngồi xuống nói chuyện về việc chi tiêu. Nhưng chẳng ngờ đến một ngày, tôi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Trong lòng tôi cứ ám ảnh một cảm giác rằng tôi đã từng gặp cô bé ở đâu đó. Tôi nói với chồng, nhưng ông ấy chỉ cười xòa, cho rằng có thể là sự trùng hợp.
Không phải cứ có cuộc sống đề huề, chồng làm lắm tiền là sướng! Thời gian gần đây, tôi cảm nhận được chồng lạnh nhạt với tôi. Chuyện phòng the anh đang 'trả bài'. Tôi hỏi thẳng anh thì chồng đùng đùng nổi giận, còn cả nhà anh mắng tôi đa nghi, ở nhà nhiều sinh hoang tưởng.
Trước khi cưới 2 vợ chồng tôi đã đi kiểm tra sức khỏe tiền hôn nhân, mọi thứ đều tốt nên rất tự tin trong khoản con cái. Vậy mà sau cưới, tôi thả 2 năm trời, chờ mòn mỏi vẫn chẳng dính bầu.
Tôi nghĩ vợ chồng cần ngồi xuống nói chuyện về việc chi tiêu. Nhưng chẳng ngờ đến một ngày, tôi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Sáng hôm sau Phúc đã dọn đồ đến ở với nhân tình, những ngày sau đó anh vẫn về nhà nhưng chỉ để gặp mặt con rồi lấy đồ đạc cá nhân chứ không nói chuyện với vợ.
Tôi ngồi chờ anh ở quán cà phê như đã hẹn. Quá 5 phút vẫn chưa thấy anh đến, chỉ có một người phụ nữ cầm điện thoại tiến dần về phía tôi rồi ngồi xuống.
DNVN - Gần hai năm sau khi cưới mà chưa có con, mẹ chồng đã quỳ xuống xin tôi ly hôn để chồng tôi có thể tìm người khác sinh con nối dõi cho gia đình.
Tiện rạp cưới chưa dỡ, gia đình tôi tổ chức ngay cái lễ ăn mừng. Suýt nữa thì bố mẹ gả chị tôi nhầm chỗ, đúng là trong cái rủi có cái may.
Kết thúc chuyến công tác, tôi lập tức trở về nhà vì muốn biết tình hình của chồng như thế nào. Tôi nghĩ đến việc sẽ ôm anh vào lòng rồi xin lỗi vì không thể ở bên anh lúc đau bệnh.
Vừa ngồi vào mâm, cô em gái út đã buông lời: “Thức ăn sao nguội vậy chị? Món này phải ăn nóng mới ngon”. Tôi ngại quá, vội lấy đĩa thức ăn đi chiên lại.
Hình ảnh cả hai cười nói vui vẻ khiến tim tôi bỗng hẫng đi một nhịp. Lồng ngực tôi nóng ran, đầu óc mơ hồ. Khi thấy tôi, anh trở nên gượng gạo, Dung thì xởi lởi chạy đến ôm tôi.
Tiểu Lâm là một nhân viên giỏi trong công ty, anh ấy đã cống hiến 5 năm nay. Với mong muốn có cơ hội thăng tiến nên anh làm việc chăm chỉ mỗi ngày. Sau khi được giao và hoàn thành một dự án lớn của công ty, anh quyết định mời giám đốc ăn tối để bày tỏ lòng biết ơn vì ông đã cho mình cơ hội này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo