Tìm kiếm: nghẹn
Thấy tôi, bố mỉm cười, bảo tôi nhanh đội mũ bảo hiểm để bố chở về nhà.
3 năm lấy chồng, tôi có một cô con gái. Cuộc sống hôn nhân đang yên ấm thì chồng thất nghiệp. Một mình tôi phải nai lưng kiếm tiền, lo cho cả nhà chồng.
Mâm cơm mà mẹ chồng chuẩn bị cho con cháu của nhiều chị em khiến không ít người xót xa khi chứng kiến.
Tối hôm đó, tôi nhắn tin cho vợ cũ hỏi vì sao cô ấy còn giữ hình cưới, nói muốn cùng cô ấy bắt đầu lại. Vợ cũ trả lời một câu khiến tôi nghẹn lời chết lặng.
Tôi đang mang bầu 2 tháng nên người rất mệt mỏi, ốm nghén, ăn uống không được. Vì thế mà hai tuần nay, tôi không về nhà chồng chơi nữa.
Sau khi ly hôn chồng, tôi quyết định rời khỏi quê, lên thành phố tìm việc. Nguyên nhân không hẳn là vì tôi muốn rời khỏi nơi này để quên chuyện cũ, còn là vì tôi muốn kiếm nhiều tiền để sau này còn lo cho bố tôi.
Trong lúc dọn đồ vào túi, tôi bất ngờ thấy một tấm hình, Trường bế một đứa nhỏ bên cạnh là một người phụ nữ. Chẳng lẽ anh ấy đã có gia đình sao? Ngay lập tức tôi mang tấm hình đến hỏi Trường.
DNVN - Trong buổi lễ cưới, khi hai bên gia đình lần lượt trao quà cho cô dâu và chú rể, điều bất ngờ nhất lại đến từ mẹ chồng cũ của tôi, khi bà bước lên sân khấu với một món quà đặc biệt.
DNVN - Trong ngày cưới, tôi đã không kiềm chế được cảm xúc khi nhận chiếc nhẫn cũ kỹ từ mẹ chồng. Nhưng khi nghe chồng kể về câu chuyện đằng sau, tôi đã bật khóc, thấm thía sự sai lầm của mình.
DNVN - Vừa mở cửa thấy tôi và mẹ, em chồng đã rưng rưng nước mắt, cố nén cảm xúc nghẹn ngào mãi mới thốt nên lời chào.
Trong cuộc họp gia đình, nghe những lời chồng và người nhà anh nói, tôi không thể nào chấp nhận được.
Mấy tháng trước, tôi phát hiện chồng lăng nhăng bên ngoài. Tôi hỏi thẳng thì chồng cứ chối không nhận. Chán nản, tôi nhắc nhở chồng đừng đi quá giới hạn, tôi sẽ không tha thứ cho anh.
Không thể nhịn được, tôi đã hất đổ mâm cỗ, phá nát tiệc vui khiến mọi người nháo nhác cả lên. Trở về nhà tôi bắt vợ khai hai người đã quan hệ với nhau bao lâu rồi.
Đến ngày nhân tình sinh con, cô ấy bị băng huyết nên qua đời. Tôi đứng trong bệnh viện ôm đứa con mới sinh đã mất mẹ. Tôi hoang mang rối bời, chỉ biết gọi cho vợ.
Chán ghét thân phận cái thằng không cha, cứ mỗi lần nhìn thấy mặt mẹ là tôi càng ghét mẹ hơn. Luôn trách mẹ sao dễ dãi với đàn ông rồi sinh ra tôi để hứng gạch đá.
End of content
Không có tin nào tiếp theo