Tìm kiếm: nghẹn-ngào
Ngày hôm qua là ngày nghỉ, lúc tôi đi tập thể dục buổi sáng về, tôi sửng sốt thấy mẹ và em tôi cùng với rất nhiều đồ đạc để trước cửa nhà. Tôi nóng mặt hỏi mọi người đến nhà có việc gì, sau đó liền mang hết đồ bỏ ra cổng.
Nhìn món quà trên tay, tim tôi nhói lên, đau xót quá.
Tôi cầm vật ấy lên, ngắm nghía cẩn thận mà nước mắt cứ chảy dài.
Từ tòa án bước ra, Phượng định nói lời tạm biệt chồng cũ nhưng cô không ngờ được là Đức đột ngột ôm chầm lấy cô.
Cho đến ngày hôm ấy, khi nhìn Quỳnh xuất hiện trước mắt mình, Công còn ngỡ anh đang nằm mơ. Lúc này anh đang rơi vào một hoàn cảnh bất lực và tuyệt vọng vô cùng.
Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở...".
Nhìn những mâm cơm ấy mà anh Quang nghẹn ngào không nói được gì. Mẹ anh, đã quá đáng quá rồi…
Làm cha mẹ mới hiểu được nỗi lòng của mẹ cha.
Dần dà, các bà hàng xóm nhà chồng em liền cạch mặt em, chả dám bàn tán, đàm tiếu gì về em nữa.
Tôi đã làm bữa cơm thịnh soạn để tiễn khách. Nào ngờ sự nhiệt tình đó lại làm cho chị vợ cũ của chồng hiểu nhầm tôi là người mẹ tốt.
Vừa nhìn thấy tôi và mẹ, em chồng rưng rưng nước mắt nghẹn ngào mãi mới chào được thành câu.
Đưa bạn gái vào bệnh viện thăm người ốm, nhìn thấy bóng người quen thuộc đứng ở hành lang. Tôi lặng người khi biết đó là vợ cũ.
Buổi tối hôm ấy, cả gia đình đang ngồi ăn và xem TV thì thấy chị gái trở về. Mẹ tôi hồ hởi ngó ra hỏi: "Ơ, con về đấy à? Sao không nói sớm mẹ làm cơm này? Con rể đâu, nó có đưa con về không?"
Hôm ấy, mẹ chồng gọi chúng tôi về và phân chia tài sản. Nhưng cả căn nhà ở phố huyện và mảnh đất trên thành phố bà đều cho cậu út, vợ chồng tôi giận quá đùng đùng bỏ đi.
Nghe giọng nghẹn ngào của chồng, tôi quay lại thì thấy anh đang khóc, tôi sửng sốt vô cùng và cũng bất ngờ với câu chuyện quá khứ của mẹ chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo