Tìm kiếm: nhà ngoại
Vợ ở nhà ăn bám, càng nghĩ càng tức nên bữa trưa đó ông bà lên chơi, tôi đưa cho vợ đúng 50 nghìn đi chợ, bảo rằng mình hết tiền rồi, chỉ còn mỗi từng đó. Ông bà là người nhà, ăn tạm cái gì chẳng được, đâu cần quan trọng hóa vấn đề.
Nói ra thì thật ngược đời, nhưng thực sự tôi luôn có dự cảm không tốt về cuộc hôn nhân này, bởi tính nết của chồng tôi...
Ngày tôi đưa anh về ra mắt, bố mẹ tôi mừng rơi nước mắt vì cuối cùng con gái đã chịu lấy chồng. Tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi khi mỗi lần về nhà bố mẹ đều hỏi chuyện chồng con.
Tôi không nói không rằng, trước mặt bà hất tung cả mâm cơm ở cữ của vợ mà bà chuẩn bị.
Lúc về phòng bệnh thì chồng đã ra ngoài ăn trưa, còn mẹ chồng mệt quá ngủ thiếp đi. Có cô y tá chăm sóc các bệnh nhân trong phòng bệnh thấy tôi đến thì cười nói.
Nhưng khi anh dúi vào tay Nga chiếc chìa khóa, cười tươi bảo cô lên lái thử thì Nga chỉ cúi đầu chẳng nhìn anh cũng không ngó ngàng đến chiếc xe sáng bóng. Cô mân mê chiếc chìa khóa trong tay, trên mặt chẳng có chút gì là vui mừng.
"Thật chứ, biết là bà thương con trai nhưng nghe bà nói thế em thấy tủi thân kinh khủng. Bà cứ làm như mỗi con trai bà đi làm mệt, còn em bầu bí không mệt", cô vợ than thở.
Nhìn anh ta chăm chút cho thằng bé, còn dịu dàng cười nói với vợ. Hương bật cười, tiến đến và xoa đầu đứa bé khiến hắn chột dạ kéo vội con trai ra sau lưng.
Tôi đã sống một cách khác đi, tìm cho mình những công việc riêng để không còn quan tâm nhiều đến những cư xử của những người xung quanh. Thời gian dần trôi qua, tôi cũng bỏ luôn mong muốn mẹ chồng thay đổi vì tôi biết điều đấy là không thể. Chỉ là tôi tìm cách để ít phải chạm trán với bà hơn thôi.
Thực sự tôi không trốn tránh trách nhiệm, tôi có lý do nhưng đau lòng thay là không một ai thông cảm cho tôi.
Thật sự là không chịu nổi. Có ai cư xử như anh ấy không?
Ngày thường anh càng không dẫn tôi về quê nội thăm bố mẹ chồng bao giờ, anh chỉ về 1 mình hoặc đưa con theo mà thôi. Lý do là vì bố mẹ chồng không ưng ý tôi nhưng anh quyết cưới tôi bằng được.
Mấy người đồng nghiệp của chồng tôi ồ lên khen anh có điều kiện, thuê cả người giúp việc. Sau đó họ hồn nhiên nhờ bà lấy nước mang ra.
Bữa cơm hôm đó với đầy đủ những món ngon tôi từng mơ ước hồi còn bé. Nhìn mẹ hạnh phúc chuẩn bị từng món ăn, tôi vừa hạnh phúc vừa thấy thương mẹ. Thế nhưng đến bữa cơm, tuyệt nhiên không thấy chồng tôi động đũa.
Trước khi về quê, chồng tôi đã báo trước với bố là sẽ về quê làm ăn và đã được ông đồng ý. Tới đầu ngõ, mẹ chồng ra đón chúng tôi với thái độ kinh ngạc...
End of content
Không có tin nào tiếp theo
































