Tìm kiếm: nhắn tin
Tôi cố gắng thuyết phục bản thân tha thứ cho chồng sắp cưới. Nhưng tôi không sao làm được.
Tôi thật không ngờ, lúc dụ dỗ tôi anh ta ngọt ngào thế, giờ tôi đòi cắt đứt, anh ta lại dùng chiêu trò hèn hạ này.
Ngay đêm đó, tôi tống cổ anh ta ra khỏi nhà và bảo anh đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa. Từ giờ tôi sẽ sống đời độc thân.
Vừa qua lại được hơn tháng, em đã nói với tôi có bầu, tôi tưởng thật nên ra sức chiều chuộng, chăm nom...
Tôi thật sự thấy lo sợ, bất an vô cùng, giờ tôi không biết nên làm như thế nào nữa… xin hãy cho tôi lời khuyên với.
Tôi không biết cuộc hôn nhân này, sau hôm nay sẽ đi về đâu nữa... Hạnh phúc vừa bắt đầu không ngờ bị dập tắt trong chớp mắt.
Người ta lấy chồng thì được chồng yêu chồng chiều, nhờ chồng mà nở mày nở mặt... còn tôi thì chỉ vì chồng mà chịu thiệt đủ đường.
Tháng trước lớp đại học của tôi có tổ chức buổi gặp mặt sau 10 năm ra trường bằng một chuyến du lịch . Với mong muốn có sự tập trung, gắn kết nên lớp tôi đã đưa ra quy định không cho người nhà đi cùng. Tất cả chúng tôi đã có buổi họp lớp đáng nhớ. Đặc biệt, tại đây tôi và Hoàn được sống lại những cảm xúc yêu đương ngày nào.
Anh ấy cúi xuống sát tai tôi đề nghị tôi ra ngoài nói chuyện sau đó nắm tay tôi kéo đi. Bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía tôi, tò mò pha lẫn ghen tỵ.
Không ngờ, đêm đó tôi đã nghe được những chuyện động trời. Tưởng cáu bẳn nói với mẹ rằng không muốn cưới xin gì cả. Hóa ra, chuyện tôi lỡ dình bầu là do anh không cẩn thận, nhưng không ngờ lại đến nước này.
Từ ngày cô bạn thân chuyển về ở cùng khu chung cư, tôi rất mừng. Lan lại hay mang đồ ăn sang cho vợ chồng tôi nữa.
Kẻ thứ ba đang luống cuống mặc quần áo. Cô ta cúi gằm mặt. Tôi lao đến muốn xem mặt cô ta. Chúng tôi giằng co nhau, để khi nhìn rõ khuôn mặt ấy, tôi hóa đá tại chỗ. Tại sao lại là Thu.
Nhiều lần bạn tôi nói rằng bạn gái và tôi và tôi không tương xứng. Tình yêu như vậy sẽ không kéo dài. Nhưng tôi không quan tâm đến chuyện đó.
Tôi đã nhẫn nhục chờ đợi cho đến ngày này, ngày mà tôi sẽ vạch trần, tung hê tất cả mọi đau khổ.
Mở mẩu giấy ra, là vài dòng chữ nguệch ngoạc, hẳn cô ấy viết trong lúc vội vã và cảm xúc hỗn loạn. Nhưng thế cũng đủ tôi bủn rủn chết lặng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo































