Tìm kiếm: nhầm-nhà
Tôi là người ngoài, nhìn cảnh đó còn thấy đau xót, vậy mà vợ tôi lại nhẫn tâm vô cùng.
Tôi 38 tuổi, còn người yêu 35 tuổi, cả hai cũng sắp sửa thành hàng tồn kho tới nơi rồi. Quen và yêu nhau được 4 tháng thì tôi ngỏ ý muốn cưới bởi mẹ tôi mong có cháu bế lắm rồi.
Mẹ anh nói với anh rằng “lấy con gái nhà giàu về mất công hầu hạ chiều chuộng nó”.
Một số người thường phàn nàn rằng, mình lấy không đúng người, gả vào nhầm nhà. Họ cho rằng, muốn có địa vị, tiếng nói trong gia đình nhà chồng thì cần phải kiếm ra tiền.
Chồng tôi nói đó là nhà của bố mẹ mình, có "bị thần kinh" mới đi nhầm nhà. Nghe thấy chồng tôi nói vậy mọi người mắt sáng rực...
Đúng là ở đời chẳng ai được tất cả. Tôi may mắn gặp được bố mẹ chồng điểm 10 thì lại vớ phải người đàn ông quá trăng hoa.
Tôi bức xúc gọi điện cho bố mẹ chồng thì ông bà đáp tỉnh bơ: "Em nó lớn rồi muốn làm gì là việc của nó!".
Tôi và nhà trai vừa dừng trước cửa nhà Quỳnh thì bố mẹ Quỳnh từ trong nhà chạy xộc ra. Mẹ vợ lao vào tát tôi mấy cái cháy má, chửi bới ầm ĩ bảo rằng tôi là gã đàn ông tệ không ra gì.
Suốt mấy ngày ở quê dự đám cưới, tôi được đón chào nồng nhiệt mà vẫn thấy hoang mang sợ hãi. Lẽ nào thực sự nhà chồng tôi đã thay tính đổi nết, không còn quan trọng chuyện tiền nong nữa.
Lần đầu tiên đến nhà người yêu chơi, tôi không ngờ mình đi từ cú sốc này đến cú sốc khác.
Vẫn là giọng nói đó nhưng sao đứng trước tôi là một gương mặt quá đỗi khác lạ. Trên mặt cô ấy, xung quanh mắt, mũi vẫn còn những vết thâm, thế nhưng tất cả đều không khiến tôi sốc bằng vòng 1 quá đỗi "phồn thực".
Khi chiếc taxi đỗ ở cửa nhà chồng, tôi còn tưởng mình đi nhầm nhà. Nhà chồng tôi đang dựng rạp cưới tưng bừng và tổ chức cỗ bàn rất linh đình.
Mặc kệ cả gia đình xúm vào chửi bới, em dâu tôi vẫn gác chân lên ghế ngồi xem tivi như thể nó không phải kẻ gây ra chuyện.
Tôi chỉ nhân viên nhà bên cạnh mà tức đỏ mặt tía tai.
Trước đây vợ tôi rất giản dị và tằn tiện.
End of content
Không có tin nào tiếp theo