Tìm kiếm: nhục-nhã
Đã đến lúc tôi phải đi làm nhưng chưa thể tìm được người giúp việc, thế mà chồng tôi lại bảo chuyện nhỏ đó để anh ấy lo, vợ cứ việc đi làm kiếm tiền về nuôi hai bố con.
Mẹ chồng tương lai vừa nói xong câu nói phũ ấy, bố em đã đứng lên, tuyên bố dõng dạc: "Mời anh chị nhận lại lễ rồi về cho".
Đúng là khi hoạn nạn mới hiểu rõ lòng nhau. Và trên đời này chẳng ai tin tưởng được, kể cả chồng mình. Chỉ tiếc là bài học này tôi học được muộn quá.
Cầm chiếc phong bì dày cộm trên tay, tôi hãnh diện với chồng: "Anh xem, em ăn ở tốt có khác. Bạn em mừng "sộp" thế này cơ mà...".
Thái giám và thái y được ra vào hậu cung để thực hiện nhiệm vụ. Nhưng thái giám bị buộc phải "tịnh thân", còn thái y thì không.
Bác không muốn nhìn thấy mặt tôi nữa. Sau đó bác lên tầng vơ hết đồ của tôi cho vào túi và ném ra trước cửa.
Cuối tuần rồi, tôi ở nhà dọn dẹp và nấu ăn, còn chồng và bố đi đám cưới. Mẹ chồng bất ngờ gọi mẹ con tôi ra phòng khách nói chuyện.
Em đã dặn trước khi đi thăm đẻ nhớ giữ mồm giữ miệng, thế mà chồng em cứ "mồm năm miệng bảy" cho suýt bị ăn đấm.
Cái thai trong bụng cô ấy không phải là của con nên gia đình con quyết định trả lại Mây cho bố mẹ dạy dỗ lại.
Tôi cứ nghĩ mình trao đi yêu thương thì sẽ nhận lại sự trân trọng. Thật không ngờ, thứ tôi nhận lại là đắng cay và đánh mất cả tuổi thanh xuân.
Tôi ngước mắt nhìn lên. Thật không ngờ, người đàn ông đứng trước mặt tôi lại chính là người tôi vẫn còn nhớ nhung bấy lâu nay.
Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta – người đàn ông nhất quyết ly hôn khi tôi mang thai 7 tháng và bây giờ anh ta lại muốn ly hôn người anh ta gọi là 'chân ái' đúng lúc cô ấy cũng có bầu 7 tháng.
Sáng hôm nay, tôi đi chợ về thì nghe chị dâu gọi điện cho mẹ đẻ chị, có lẽ chị không biết tôi về nên vẫn vô tư nói rất to. Càng nghe lời chị nói, tôi càng đau điếng và nhục nhã.
Bác không muốn nhìn thấy mặt tôi nữa. Sau đó bác lên tầng vơ hết đồ của tôi cho vào túi và ném ra trước cửa.
Vì hợp đồng đã ký 1 năm nên giờ tôi không thể đuổi chị giúp việc được.
End of content
Không có tin nào tiếp theo