Tìm kiếm: nịnh-nọt
Thấy tôi giàu có hạnh phúc với gia đình mới, chồng cũ bắt đầu mon men làm phiền suốt nửa năm trời.
Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở...".
Tôi và chồng nhìn nhau trân trối, không ngờ mẹ lại đối xử với chúng tôi như thế.
Mẹ chồng tôi chưa nói dứt lời, ả tiểu tam kia đã vội vàng xách túi bỏ chạy khỏi nhà!
Lên chăm cháu nhỏ, mấy ngày đầu mẹ chồng tôi rất nhiệt tình, chu đáo. Nhưng sau đó ít lâu, bà bỗng bỏ đi biền biệt từ sáng sớm tới tối muộn mới về.
Ai đi làm chẳng mong muốn có được công việc ổn định, thu nhập cao, đồng nghiệp tốt, sếp nói năng nhẹ nhàng tình cảm. Nhưng thực tế không như mơ mà phũ phàng khắc nghiệt vô cùng.
Mở túi quần áo con dâu vừa tặng, bà Loan bĩu môi chê ỏng chê eo: "Của cho không bằng cách cho. Gớm, đã gọi là mang tiếng biếu mẹ chồng ít ra cũng phải chọn đồ tử tế chứ? Nhìn như đồ cũ không mặc đem cho, thế thì ai cần?".
Hai chữ 'làm dâu' thoạt nghe có vẻ đơn giản, nhưng đằng sau đó là cả 'nghệ thuật sống'.
Em dâu đón mẹ chồng về chăm sóc, đang đêm thì bà gõ cửa nhà tôi rồi tuyên bố một điều chấn động.
Chưa biết làm sao thì em chồng ngớ ngẩn vào cầm tay tôi kéo lên tầng thượng. Nó đưa cho một sợi dây thừng, chỉ trỏ ra hiệu bảo tôi hãy trốn đi.
Càng lúc tôi càng nể phục mẹ chồng, bà đúng là hình mẫu lý tưởng trong lòng tôi!
Cứ tưởng rằng cuộc đời từ đây sẽ bước sang trang mới tươi đẹp hơn nhưng ai ngờ, ngay trong đêm tân hôn, chồng nói với tôi một bí mật.
Tôi không hiểu đã 3 năm trôi qua mà mẹ chồng vẫn day dứt vì chuyện cũ...
Lúc đó Hạ thấy lạc lõng lắm và đúng là con gái đi lấy chồng, về nhà mẹ đẻ thì là khách, còn ở nhà chồng lại là người dưng.
Nghe đến đây, Hạnh không im lặng được nữa, cô dõng dạc tuyên bố...
End of content
Không có tin nào tiếp theo