Tìm kiếm: phòng-sinh
Bằng chứng đều nằm trên điện thoại của anh ta, đáng sợ nhất là dự định của anh ta sau khi cô sinh con.
Chạy chữa 4 năm mới sinh được đứa con đầu lòng nên em cũng như bố mẹ nội ngoại 2 bên đều mừng lắm. Nhất là em, háo hức đếm từng ngày để mong được gặp con.
Tôi một mực không tin, tôi nghĩ cô ấy chỉ đang cố gắng cắt đứt quan hệ của tôi và con. Chúng tôi ly hôn 7 tháng, mà giờ đứa trẻ đã chào đời thì không phải con của tôi thì của ai.
Chồng tôi biết được thì càng tức giận, anh ấy chẳng thèm về nhà hay liên lạc với vợ con. Giờ tôi phải làm sao đây.
Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi vỡ ối sinh non. Vì chưa có sự chuẩn bị nên tất cả mọi thứ, chồng tôi đều phải đi mua theo chỉ định của bác sĩ. Bố mẹ hai bên ở xa, bản thân chúng tôi lại đinh ninh một tháng nữa mới sinh nên mới sắm vài đồ cơ bản.
Midu đã chi một số tiền khủng cho váy cưới. Chỉ riêng 4 chiếc váy cưới của Midu trong đêm tiệc chính đã có giá “giật mình”.
Nếu đêm đó, em không đuổi chồng ra khỏi nhà, liệu anh có rời xa mẹ con em không?
Tôi không thể nào ngờ, một người đàn ông luôn tỏ ra phóng khoáng như chồng mình, lại thốt ra câu nói đó.
Thấy tôi ru con ngủ, anh vén màn lên và nói sẽ chải tóc cho tôi. Ngồi quay lưng với chồng, tôi cố giấu những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Giữa lúc nước sôi lửa bỏng, chồng em lại thờ ơ và nói câu ngớ ngẩn đến thế là cùng.
Tôi không ngờ em chồng lại kể ra chuyện ấy ngay trong ngày đính hôn của chính em.
Thấy tôi chuẩn bị rời đi, anh ta níu tay nói một chuyện mà ngay cả nằm mơ, tôi cũng không dám nghĩ tới.
Cả nhà đều không nghĩ anh rể lại nói như vậy.
Nhìn đứa con đỏ hỏn mới chào đời, tôi đau đến mức không thể khóc nổi. Đúng là khác máu tanh lòng...
Buồn bực cũng có làm được gì đâu vì đấy là tài sản nhà chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo