Tìm kiếm: quát-mắng
Nhắc tới chuyện kết hôn, người xưa có những đại kỵ nhắc nhở quan trọng, trong đó có câu thế này: "Nam không lấy Tứ Bạch, nữ đừng lấy Tam Hoa", có nghĩa là gì.
Thương con bao nhiêu, tôi giận chồng bấy nhiêu. Tại sao anh lại dám làm chuyện ấy khi tôi đi công tác chứ?
Nhiều khi chính những sai lầm trong cách dạy dỗ của bố mẹ đã dẫn đến tình trạng con... giả vờ điếc.
Vạn Trinh Nhi vốn chỉ là một cung nữ nhỏ bé, một bảo mẫu chăm sóc cho tiểu thái tử, cuối cùng lại có một giai thoại tình yêu với Hoàng đế, đây có lẽ là tình yêu đế vương ly kỳ nhất trong lịch sử Trung Quốc.
Các bậc tiền nhân bao đời nay đã để lại rất nhiều di sản quý giá, câu nói cửa miệng là một trong số đó. Họ thể hiện triết lý cuộc sống thông qua ngôn ngữ súc tích và mạnh mẽ, đồng thời đưa ra một số lời nhắc nhở hoặc gợi ý cho các thế hệ tương lai.
Các cung nữ trong cung đình nhà Thanh xưa phải tuân theo hàng loạt quy định ngặt nghèo, trong đó có việc đi ngủ.
Nước Mỹ tuy hiện đại nhưng lại lưu truyền nhiều câu chuyện ma quái, nhiều hồn ma nổi tiếng được truyền tụng chính là nhân vật lịch sử hoặc nghệ sĩ lừng danh.
Lan vừa đi làm về, còn chưa kịp thở đã nghe thấy tiếng của Quân đang ngồi vắt chân chữ ngũ ở ghế sai khiến.
Trời ơi, một đứa trẻ con thì đâu biết gì mà chị ta lại quát mắng con tôi như thế. Chứng kiến cảnh đó, tôi giận tím mặt...
Nếu như những người đàn ông khác khi nghe thấy "dã tâm" của vợ với mẹ mình thì chắc chắn sẽ nhảy vào để dạy cho vợ một bài học, nhưng với tôi thì mọi chuyện lại không dễ dàng như vậy.
Tôi mặc kệ những lời chồng nói, ôm tiền đi thẳng ra ngân hàng. Chồng tôi hét lên giật giọng: "Cô mà không đưa thì tôi ly hôn".
Nhìn thấy bà ấy, tôi đã nghĩ rất nhiều tình huống như trong phim truyền hình xuất hiện, thậm chí còn đoán xem bà ấy sẽ sỉ nhục mình như thế nào, vậy mà không ngờ tôi đã lầm.
Lịch sử - văn học Trung Quốc có nhắc nhiều tới ngựa. Theo quan niệm tuấn mã đi với anh hùng, hình ảnh những nhân vật lịch sử, nhân vật văn học nổi tiếng của Trung Quốc khi xưa đều gắn liền với những con ngựa đã đi vào sử sách.
Lần này, bố nhìn sang thấy tôi im lặng không khóc lóc van xin như mọi khi, ông hiểu sức chịu đựng của tôi cũng đã đi tới giới hạn cuối cùng. Vậy là ông nghiến tay chỉ thẳng...
Cũng như mọi khi, mắng vợ chán chê xong anh lại gọi điện cho bố mẹ vợ hòng giao trả tôi cho ông bà dạy lại. Tôi đã quá quen với việc này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo