Tìm kiếm: quá-yêu-chồng
Từ ngày về nhà chị, anh ỷ lại bố mẹ vợ, chẳng mấy khi làm lụng gì. Bố mẹ lo cho công việc nào, anh nhận công việc đó. Ông bà giúp đỡ anh rất nhiều và chỉ thời gian ngắn sau đó, anh phất lên.
"Thế là tròn 3 năm kể từ khi chồng chị mất, chị và anh ta kết hôn. Nhưng non nửa năm sau, hai người ly hôn", cô gái kể.
Cô đã làm khổ mình và khổ con. Cô còn yêu anh, và anh đã biết lỗi, sao cô vẫn dồn anh về phía xa cách với gia đình? Nước mắt vô thức lại trào ra.
Mẹ chồng em còn cố tình lớn tiếng: "Tôi rước cô về nhà này không phải để cô nhờ mẹ đẻ sang giúp".
Ngay hôm đó, cả nhà tôi họp gia đình, tất nhiên tôi là kẻ có tội và hứng chịu mọi phẫn nộ của tất cả mọi người.
Nhìn những hình ảnh trong camera ghi lại, tôi không tài nào tin nổi đó là sự thật, tôi không muốn mất chồng, càng không muốn mất gia đình này.
Mặc dù mang bầu nhưng ngày nào tôi cũng phải phục vụ nhu cầu của chồng. Điều đó trở thành nỗi ám ảnh với tôi hàng đêm.
Có một điều hết sức lạ lùng là không ít phụ nữ luôn phàn nàn về chồng, mẹ chồng, gia đình chồng và cuộc hôn nhân của mình. Tuy nhiên, họ lại không muốn thay đổi những gì mình đang phải chịu đựng.
Tôi từ yêu chồng tha thiết, nay tôi kinh tởm mỗi đêm nằm cạnh chồng khi đến những lúc ân ái mặn nồng của anh và những cô gái khác. Cứ thế tôi xa lánh chồng hơn.
Từng nhẫn nhịn với những mong có thể níu kéo chồng quay đầu song mỗi cố gắng chỉ là từ phía chị. Chị đã quyết định giải thoát cho chính bản thân mình bằng lá đơn ly hôn.
Ngay từ những ngày đầu về làm dâu tôi đã tự tạo cho mình rào cản với mẹ chồng, luôn coi bà là cái gai trong mắt.
Em chồng tôi kết hôn, tôi vui còn hơn lúc tôi chuẩn bị làm đám cưới. Dù sao cũng đỡ một bà cô trong nhà.
Sự việc mèo mả gà đồng này chắc chắn không phải mới đây, do chị mất cảnh giác, hoặc chị tin ở chồng và cô em kết nghĩa mà bỏ qua những cử chỉ thân mật của họ, khiến họ cho rằng chị 'mờ mắt', không biết ghen nên càng lấn tới.
End of content
Không có tin nào tiếp theo