Tìm kiếm: sinh-4-con
Tôi cứ nghĩ tình cảm mấy năm qua tôi dành cho anh đã đủ chứng minh con người mình nhưng có lẽ anh thì không nghĩ thế.
Tôi cũng không nghĩ ngày này lại đến sớm như vậy, hóa ra quả báo là có thật, ông trời thật sự có mắt.
Những tưởng từ đây hạnh phúc sẽ bao trùm gia đình nhỏ của Phương. Nào ngờ chưa kịp vui mừng vì sau bao năm chờ đợi Phương cũng được làm mẹ thì đêm đó, vì đi vệ sinh nhiều mất ngủ mà Phương vô tình nghe được cuộc nói chuyện của chồng mình và chị dâu.
Tôi và mẹ choáng váng hơn cả khi nhìn người đứng tên căn hộ. Không phải một mình anh tôi hoặc cả hai vợ chồng anh chị cùng đứng tên.
Sau khi chồng mất chưa đầy 1 tháng, cả nhà chồng đã bày mưu hòng đuổi người phụ nữ đang bụng mang dạ chửa ra khỏi nhà để chiếm trọn tài sản mà người chồng để lại.
Cưới nhau 3 năm mà tôi chưa có con. Đã có lúc bà nói với chồng tôi sẽ tìm một người vợ khác để sinh con vì không muốn gia đình tuyệt tự tuyệt tôn. Cũng vì chuyện này mà mẹ chồng tôi thường xuyên chì chiết tôi.
Mới đây mẹ chồng bị ốm mà tôi lại chẳng biết gì. Mãi đến khi cô em họ phía nhà chồng tình cờ tiết lộ thì tôi mới hay.
Tôi giận điên người, hỏi chị tại sao chăm mẹ chồng ốm mà chị mang cháo loãng thế này. Mẹ đang ốm, không bồi bổ được những thứ đắt tiền thì thôi, ít nhất cũng phải ăn uống cho đủ chất. Vậy mà mẹ tôi cũng không nói gì...
Khi tôi mở mắt ra, mẹ đã bật khóc tạ ơn trời đất. Bố tôi là đàn ông mạnh mẽ bản lĩnh đến vậy mà cũng phải rơi nước mắt vì quá sợ hãi và thương con gái.
Tôi tím tái mặt mũi không thể tưởng tượng được chồng đã triệt sản mà vợ vẫn mang thai, chỉ có thể là con người khác. Con trai mới hơn 1 tuổi, còn chưa cai sữa mà cô ta đã đi lăng nhăng.
Tôi đã 3 lần thất bại hôn nhân và mất hẳn niềm tin vào phụ nữ. Hiện giờ tôi cảm thấy mất phương hướng và không biết nên làm gì, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Mỗi một ngày, mọi chuyện lại trở nên phức tạp hơn rất nhiều khiến cho tôi cảm thấy mình không thể sống mãi cảnh bị người khác coi thường.
Ngày hôm đó, tôi xé vụn kết quả xét nghiệm ADN vứt vào thùng rác rồi mới trở về nhà.
Nhìn bức tranh, tôi đau điếng và cầm ra đưa chồng xem. Sắc mặt anh ấy cũng trầm xuống, rất buồn.
Nhưng lạ là chồng tôi chỉ mang cất đồ của con đi, hành lý của tôi vẫn để giữa phòng khách. Người phụ nữ kia thì cứ bế con trai tôi mãi không chịu buông.
End of content
Không có tin nào tiếp theo