Tìm kiếm: sống-cùng
Tiểu Tịnh và chồng cũ đã yêu nhau tròn 10 năm trước khi kết hôn, những tưởng sau khi kết hôn họ sẽ có được hạnh phúc mãi mãi nhưng sự tàn nhẫn của hôn nhân đã đánh gục hai người họ. Cuối cùng hai người ly hôn, Tiểu Tịnh nuôi con và trở thành người phụ nữ độc lập, mạnh mẽ.
Chồng tôi là kiểu đàn ông sống tình nghĩa, có trách nhiệm với gia đình và dòng họ. Chị chồng từng ly hôn, chưa có con nên ở chung với gia đình tôi và bố mẹ chồng. Chị chồng là người hiền lành, yêu thương người thân trong nhà, đặc biệt rất chiều chuộng hai con của tôi.
Câu nói: "Hậu cung có ba ngàn mỹ nữ, nhưng hoàng đế chỉ sủng ái một mình ta" đã giải thích hoàn hảo mức độ sủng ái của hoàng đế Khang Hy thời nhà Thanh đối với Nghi phi.
Dù danh tiếng không thể sánh được Gia Cát Lượng, Trương Phi hay Triệu Vân, nhưng vị tướng này lại là người đã tiêu diệt sạch hậu nhân của những anh hùng hào kiệt trên.
Phải chi tôi có được một đứa con với chồng thì tôi vẫn còn hy vọng cho bản thân. Nhưng giờ tôi chẳng có gì thì sao có thể giữ chân chồng đây.
Thông thường mẹ chồng tôi rất kỹ tính, không để tôi đụng chạm đến đồ đạc trong phòng của bà. Nhưng hôm ấy tôi nghĩ cũng chỉ vào tháo vỏ gối và ga giường ra giặt, tôi sẽ không chạm đến bất kì đồ gì khác trong phòng mẹ chồng.
Có lẽ Đoan đã nói trước hoàn cảnh của gia đình tôi nên 2 bác có vẻ không vui lắm, cách nói chuyện rất lạnh nhạt và tỏ ý không ưng.
Tôi ngỡ ngàng khi thấy vợ cũ thay đổi quá nhiều. Lúc sống cùng nhau, tôi chưa bao giờ thấy dáng vẻ thoải mái thế này của cô ấy.
Tôi nghĩ vợ chồng cần ngồi xuống nói chuyện về việc chi tiêu. Nhưng chẳng ngờ đến một ngày, tôi nghe tin chồng bị tai nạn giao thông, đang cấp cứu ở bệnh viện.
Chồng mất 4 năm nhưng con dâu không chịu tái giá, vẫn sống cùng gia đình chồng, coi họ là người thân trong nhà. Cuối cùng, em trai chồng đã làm một việc được nhiều người tán thưởng.
Nếu không công khai tài sản riêng với bạn trai, tôi sợ đến khi anh biết được từ miệng người khác, liệu anh còn tin tưởng tôi nữa không? Theo mọi người tôi phải làm sao bây giờ.
Mọi chuyện vẫn diễn ra như tôi nghĩ, tôi yêu thương con trai riêng của chồng, tôi và chồng lại hạnh phúc như xưa. Cho đến một ngày tôi phát hiện một sự thật không tưởng.
May mắn là nhà chồng em cũng thông cảm cho chuyện này. Mẹ chồng em còn bảo có thêm cháu càng vui.
Đến một lần vợ chồng cãi vã long trời lở đất, tôi và vợ quyết định ra tòa ly hôn. Khi ấy lửa giận hai bên phừng phừng, cứ nghĩ rằng chỉ có ly hôn rồi mới thấy dễ chịu hơn. Vậy là ngay hôm sau chúng tôi cùng nhau đi nộp đơn ly hôn.
Thấy tôi, bố mỉm cười, bảo tôi nhanh đội mũ bảo hiểm để bố chở về nhà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo