Tìm kiếm: sổ-đỏ
Ngồi nghe bố mẹ chồng chia tài sản, tôi sợ hãi run rẩy mà không dám thú nhận sự thật phũ phàng.
Không ngờ người giúp đỡ gia đình tôi trong lúc nguy ngập lại chính là mẹ chồng tôi.
Vợ chồng tôi đã dành thời gian tìm hiểu và sau 1 thời gian ngắn tìm được căn nhà 4 tầng với 30m2 ở trong ngõ khá ưng ý, phù hợp với số tiền gia đình có.
Khi biết tôi và bạn trai chia tay, Huấn là anh hàng xóm ở phòng trọ bên cạnh đã an ủi động viên tôi. Thậm chí anh còn ngỏ lời yêu tôi nữa.
Mẹ kế đưa lại cho tôi sổ đỏ của ngôi nhà và 5 cuốn sổ tiết kiệm đứng tên bà, trị giá 20 tỷ. Mẹ kế bảo khi nào tôi cần sang tên sổ tiết kiệm cứ nói với bà một câu.
Trong lúc nhà tôi đang có nguy cơ bị mất, chồng cầu xin tôi làm một việc quá sốc. Chồng bảo chỉ có Duy là bạn thân mới chấp nhận trả nợ giúp nhưng với một điều kiện là tôi phải vào khách sạn với anh ta.
Khi bố mẹ tôi không cho mượn sổ đỏ thế chấp, chồng về trút hết tức giận lên vợ. Anh bảo ông bà nội đều đồng tình, các anh chị bên nhà chồng đều cho mượn tiền cả rồi, còn mỗi bố vợ thì giàu có nhưng keo kiệt. Lúc con khó khăn không muốn giúp đỡ, lúc nào cũng lo sợ mất nhà.
Nói xong anh ta hùng hổ đứng lên, trước khi ra khỏi quán của tôi còn đá cái ghế nhựa đổ liểng xiểng.
Khi sử dụng hết số tiền tiết kiệm là 1,4 tỷ đồng, tôi bảo chồng gửi tiền về trả nợ. Nhưng anh bảo tôi vay mượn tiền để làm nhà, đợi khi nào về quề anh sẽ trả hết nợ. Vì bạn bè anh em đông nên tôi đã vay mỗi người một ít, tổng số tiền là 1,5 tỷ đồng.
Trong đám cưới, nhà ngoại xếp hàng lên trao vàng, còn nhà trai chẳng ai trao được gì khiến tôi buồn vô cùng. Thầm trách trong lòng xui xẻo bước vào nhà chồng nghèo túng.
Bất ngờ anh rể tôi phản đối: “Em có thể lấy bất kỳ ai anh không phản đối nhưng không thể cưới cô gái này”.
Đám cưới của chúng tôi được diễn ra trong sự đàm tiếu của mọi người và ấm ức của bố mẹ. Nhưng vì tương lai nên tôi bỏ ngoài tai tất cả để cưới Thúy làm vợ.
Dù tiếng động nhỏ phòng bên kia cũng nghe thấy, tôi đang nghĩ là đêm hôm cưới sẽ không có chuyện động phòng. Thế mà chồng bất ngờ rủ tôi ra ngoài ngủ. Lúc đó tôi nghĩ chắc đi nhà nghỉ nên vui vẻ đi theo.
Cứ nghĩ đã làm tròn đạo hiếu khi phụng dưỡng bố chồng suốt 10 năm thì sẽ được ông ghi nhận nhưng cuối cùng lại chẳng bằng người ngoài.
Anh trai tôi thật cạn nghĩ hết mức luôn, càng nghĩ chuyện nhà anh, tôi càng ức.
End of content
Không có tin nào tiếp theo