Tìm kiếm: tân-gia
Tôi cười nhạt cầm món quà đi về trong sự hối hận, tiếc nuối của chị chồng.
Khi mua nhà, dù căn nhà lớn hơn số tiền dự kiến nhưng vì có 3 phòng, lại hợp lý trong thiết kế nên vợ chồng em đã đồng ý mua. Lúc căn nhà hoàn thiện, các con em vui lắm. Chúng còn nói cuối cùng cũng có phòng riêng của mình.
Tôi hét toáng lên, chân tay run lẩy bẩy, còn bóng trắng kia cũng biến mất.
Nhìn tấm lưng của chồng ướt đẫm nước mưa, bất giác tôi bật khóc nức nở, phần vì thương chồng phần vì trách bản thân mình đã quá vô tâm.
Bình thường mẹ chồng tôi không thân thiết với con dâu, nhưng thấy tôi bị bắt nạt nên bà đứng ra bảo vệ khiến hàng xóm nhục mặt phải bỏ về.
Lúc đông người, tôi nói thẳng việc cuốn sổ đỏ đã không cánh mà bay khiến ai nấy đều kinh ngạc.
Chồng lúc nào cũng chê tôi không biết cách ăn mặc, trang điểm. Nhưng sốc nhất, một lần anh giới thiệu tôi là giúp việc trước mặt bạn bè, đồng nghiệp.
Chiếc làn đi chợ trên tay Thu rơi xuống đất, 3 bà hàng xóm giật mình chạy vội ai về nhà nấy.
Trâm đạp bay đôi dép của tôi ngoài cửa, quay lại dọa dẫm: "Chị cứ chờ đấy, nhớ mặt tôi!".
Nếu đặt vào vị trí của tôi, chắc ai cũng sẽ hoảng sợ mà bỏ chạy như thế thôi.
Đôi khi phía sau sự êm đềm của một gia đình là những bí mật giả tạo đáng buồn.
Nhưng giờ, đầu óc tôi mông lung, không biết phải làm sao mới đúng đắn nhất.
Nguyên nhân cũng chẳng phải tại anh ta.
Lâm về hôm trước, hôm sau hai vợ chồng đưa con về thăm bố mẹ anh. Thấy con trai về, ông bà mừng lắm. Đặc biệt, lúc ngồi ăn cơm, mẹ chồng Trang khoe với con dâu...
Tôi nghe chồng gọi điện cho mẹ mình mà chỉ biết lắc đầu thở dài ngao ngán.
End of content
Không có tin nào tiếp theo