Tìm kiếm: tân-hôn
10 phút, rồi 15 phút trôi qua vẫn không thấy An lên. Lúc này Huấn mới nhận ra có điều bất thường. Anh lật tìm điện thoại gọi cho vợ. Có tiếng chuông song được vài hồi thì người bên kia ngắt máy không nghe.
Vừa chợp mắt được một lúc, tôi đã bị chồng ném cả tập phong bì vào mặt rồi gắt: "Dậy mà xem...".
"Đám cưới tới 5h chiều là xong. Khách khứa, bạn bè lên xe về rồi em quay vào thay váy, xuống dưới nhà dọn dẹp với bố mẹ, anh chị em nhà chồng...", cô dâu chia sẻ.
"Anh ta giật mình, lắp bắp hỏi em chuyện gì. Em chìa điện thoại với những dòng tin nhắn của mẹ chồng tương lai khiến anh ta hoảng hốt, đòi giải thích", cô gái kể.
Yêu 2 năm, cưới 3 tháng, tôi bắt đầu cảm nhận sự lạ lùng của chồng. Nhiều khi tôi tự hỏi mình đã làm sai điều gì mà khiến anh hờ hững, vô tâm như vậy.
Tôi năm nay hai mươi bảy tuổi, hiện đang có một chuyện tình kéo dài năm tháng với người đàn ông đúng gu mình. Đám cưới diễn ra như ý, nhưng mọi thứ lại bắt đầu vào đêm tân hôn.
Tôi cưới vợ trẻ kém mình tới 7 tuổi. Hương xinh đẹp, nhẹ nhàng, tính cách dễ chịu. Bố mẹ tôi cũng rất hài lòng với người con dâu ngoan hiền như cô ấy. Chỉ có tôi là bứt rứt không yên. Cô ấy quá nhút nhát và dường như lãnh cảm trong chuyện chăn gối.
Tối đó, khi khách khứa đã về cả, công việc xong xuôi anh dắt tôi về phòng tân hôn thay đồ để tắm giặt nghỉ ngơi. Nhưng vừa về tới phòng thì điện thoại của anh đổ chuông.
Hoảng hồn, tôi gọi ngay taxi đi cấp cứu. Tôi định gọi điện cho bố mẹ nữa nhưng vội quá nên định có gì sẽ gọi phụ huynh hai bên sau. Dù gì tôi cũng khá xấu hổ vì ngay đêm động phòng đã đến mức phải nhập viện. Nhưng rõ ràng là tôi đã rất cố gắng nhẹ nhàng, không hiểu sao lại như vậy.
Háo hức lên phòng tân hôn với vợ, tôi thấy vợ vẫn thức chờ mình. Đang định bế cô ấy lên giường thì vợ lập tức ngăn tôi lại, ra dấu im lặng.
Do công việc bận rộn và cũng chưa muốn lập gia đình nên tôi không mặn mà lắm với phụ nữ. Thế nhưng ở quê bố mẹ lại liên tục gọi về vì họ tìm được một cô gái quá ưng ý muốn tôi trở về cưới ngay lập tức không bị thanh niên làng lấy mất.
Tôi sinh ra trong gia đình cũng khá giả, bố mất sớm nên mẹ đi thêm bước nữa. Bố dượng có một gái, một trai con chung với mẹ. Tôi trở thành người thừa trong nhà. Chưa bao giờ bố dượng yêu thương hay quan tâm tôi dù chỉ một chút.
Tôi là người thành phố còn chồng tôi là người ở tỉnh lẻ, chúng tôi yêu nhau được 5 tháng, chỉ trước khi cưới thì người yêu mới đưa tôi về ra mắt gia đình. Trong bữa cơm ra mắt có nhiều người quá nên người yêu giới thiệu một hồi tôi cũng quên mất.
Nghe mẹ chồng trả lời mà em như chết đứng bởi không ngờ bà lại có thể nói như vậy trong khi cháu mình đang ốm và nhớ bà.
Khi biết được bí mật mà chồng giấu bấy lâu nay, tôi thấy thương anh nhiều hơn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo