Tìm kiếm: tháng-ngày
Chưa tròn 1 tháng ngày chị tôi mất thì tôi đã nghe một tin động trời về anh rể. Người hàng xóm cạnh nhà chị tôi thì thầm kể với tôi rằng cứ tối đến là cô ấy lại thấy một người phụ nữ lạ trong nhà chị tôi.
Từ ngày sống cùng chồng, tôi khá thoải mái về vật chất, đâm ra có phần ỷ lại vào anh. Vì thế sau khi ngày chồng mất, tôi chật vật xoay sở với cuộc sống. Một mình nuôi con trai nhỏ, nhiều lúc tôi thấy mình không chống đỡ nổi.
Đến khi 45 tuổi thì anh mắc bệnh ung thư phổi. Dù đã chạy chữa nhưng vì phát hiện bệnh trễ nên anh không thể qua khỏi.
5 năm sau ngày anh bỏ đi, chị vài lần nhập viện vì trầm cảm, con chị không ít lần bệnh nặng. Vậy mà cũng qua, chị sống lại, kéo cả con một lần nữa sống tiếp một cuộc đời khác.
Quyết định của mẹ chồng chẳng khác nào "tung đòn cuối" khiến cả nhà ngã ngửa.
Vợ chồng tôi quen nhau cách đây gần 4 năm. Ngày đó, cô ấy là chủ của tôi. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, tôi đã ấn tượng vô cùng.
Tôi có chút lưu luyến chồng cũ nhưng cảm thấy lòng tin giữa tôi và chồng đã chẳng còn. Dù tôi muốn về bên con, cho con một gia đình nhưng lại không đủ can đảm trở về bên chồng cũ nữa. Tôi phải làm sao đây.
Tôi im lặng đi vào nhà bố mẹ chồng. Cửa không khóa, tôi nghe tiếng tiếng con nít khóc, theo đó là tiếng của mẹ chồng tôi.
Cưới nhau được hơn 1 năm thì Linh đột ngột bị tai nạn phải nằm liệt, nhiều lúc cô chỉ muốn chết đi cho rồi khi tuổi đời còn quá trẻ mà phải chịu đựng cuộc sống tàn phế.
Nhưng tôi không hề thấy giữa chồng và chị giúp việc có gì bất thường. Tôi quyết định tìm cơ hội để vạch trần họ.
“Tôi không dạy con trai được là lỗi của tôi, tòa hãy nghe tôi nói sự thật”.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Tôi theo chồng về quê, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.
Một tháng sau khi vợ tôi bỏ về nhà mẹ đẻ, tôi bất ngờ nhận được gọi từ cô ấy. Vừa thấy tên người gọi là vợ thì tôi đã mừng thầm trong bụng, cứ nghĩ cuối cùng vợ tôi cũng chịu thua rồi.
Tôi cảm thấy lạ nên không dám ra mở cửa. Tôi ở trên gác nghe tiếng mở cửa từ bên ngoài, tôi nghe giọng đàn ông gọi hai tiếng “em yêu”.
Khi đến gần cửa bệnh viện, tôi đứng nép vào cửa, chết lặng nhìn thấy cô ấy nặng nề đi lên xe của chồng tôi. Thấy dáng vẻ khệ nệ của vợ cũ, ánh mắt chồng tôi dịu dàng nhìn vào cái thai đang lớn lên.
End of content
Không có tin nào tiếp theo